Trong sinh mệnh của Ninh Vi Nhàn có ba người quan trọng nhất đó là:Cha, mẹ và Nhan Duệ. Nhưng từ nhỏ cô không nhận được một chút quan tâmnào từ cha mẹ, hiện tại thật vất vả nhận được một chút quan tâm từ NhanDuệ, muốn cô không cần, cô có thể dễ dàng không cần sao? Cô mơ hồ cảmthấy lạ ở chỗ nào đó, nhưng không nghĩ ra được lạ ở chỗ nào, làm choNhan Duệ cảm thấy cô rất phiền. Anh thậm chí còn không nói chuyện vớicô, thỉnh thoảng khi cô mở miệng nói chuyện, anh lập tức kiếm cớ trốntránh, không cho cô cơ hội. Giờ phút này đứng trước cửa phòng Nhan Duệ,tự nhiên Ninh Vi Nhàn lại chần chừ. Cô giơ tay, không dám gõ cửa, giốngnhư sợ nếu cô gõ cửa sẽ phải đối mặt với sự tuyệt vọng. Trong lúc côđang chần chừ, cửa được mở ra, khuôn mặt lạnh như băng của Nhan Duệ ngay trước mặt cô: “Em còn định đứng ở cửa đến lúc nào?” Nói xong liền xoayngười về phía giường lớn, không nhìn Ninh Vi Nhàn một chút nào.
“Duệ…” Ninh Vi Nhàn muốn nói lại thôi, chỉ cảm thấy miệng mình khô khốc.
“Vi Nhàn, nếu đã như vậy, chúng ta liền nói chuyện rõ ràng đi. Em cócòn nhớ ngày kết hôn tôi nói với em những gì không?” Anh hỏi. Anh muốnnói rõ với em. Anh sẽ không vì kết hôn với em mà vứt bỏ cuộc sống trướcđây, em có thể là người vợ duy nhất trong đời anh, nhưng tuyệt đối không phải là người phụ nữ cuối cùng. Anh không thể vì một tờ giấy đăng kíkết hôn mà bỏ qua cả một rừng cây. Ninh Vi Nhàn thẫn thờ gật đầu mộtcái, đến bây giờ cô vẫn nhớ rõ vẻ mặt của Nhan Duệ lúc đó, tràn đầykhông kiên nhẫn và khinh thường, giống như cô với bất kì người phụ nữ mà anh thích đều giống nhau, chính là mơ mộng hão huyền.
“Tôi đã bồi em mấy tháng, em nên thõa mãn, chưa có người phụ nữ nào được hưởngđãi ngộ giống như em.” Nhan Duệ nhếch môi mỉm cười, hành động này củaanh hấp dẫn chết người. Nhưng mỗi câu nói của anh giống như một thanhđao đâm vào tim cô, máu tươi đầm đìa. Cô há miệng cố gắng phát ra âmthanh, nhưng rốt cuộc không thể. Nhan Duệ đứng dậy, rút một điếu thuốc--- thật ra anh không thích hút thuốc lá, lúc phiền lòng mới hút một hai điếu. Ninh Vi Nhàn nhìn anh, chưa kịp nói chuyện, giọng nói từ cửatruyền đến: “Anh, anh thật sự cho mình là tình thánh, nếu là tình thánhcũng không có người tự luyến như vậy.” Đây chính là nguyên nhân cô ghétanh trai mình, cho dù anh trai vừa tuấn tú lại có tiền và có tài, nhưngthích trêu hoa ghẹo nguyệt, cho dù đã kết hôn,vẫn không là người đànông có trách nhiệm, làm sao lại không khinh bỉ được chứ? Giọng điệukhinh bỉ của Nhan Tư Tư càng làm cho Nhan Duệ thêm tức giận. Anh khôngđem tức giận trút lên người em gái mình, mà lựa chọn Ninh Vi Nhàn “Mặckệ như thế nào, lời tôi đã nói, em nghe có hiều không. Tôi đã sớm cảnhcáo em, không muốn em mơ mộng hào huyền với những thứ em không thể nàocó, nhưng em cứ yên tâm, tôi sẽ không ly hôn với em, chúng ta mỗi ngườiđều tự do làm theo ý thích của mình, ai cũng không được can thiệp vàocuộc sống của người kia, em cảm thấy như thế nào?”
Cô cảm thấy như thế nào… Cô có thể cảm thấy như thế nào đây? Ninh Vi Nhàn cười miễn cưỡng, lại phát hiện khóe miệng mình cười cứng ngắc. Ngược lại Nhan TưTư bị Nhan Duệ chọc tức, nhiều năm như vậy đều là cô gây phiền phức choanh trai mình, từ trước đến giờ đều là Nhan Duệ bị cô làm cho tức giậnđến giơ chân, anh làm cô tức giận như vậy là lần đầu tiên. Đàn ông cặnbã, đây chính là đàn ông cặn bã trắng trợn, nên róc xương lóc thịt cắtnhỏ JJ của người đàn ông cặn bã này! Nhan Tư Tư cảm thấy anh trai mìnhmay mắn vì trong phòng không có đao, nếu không không cần chị dâu ra tay, cô sẽ thay trời hành đạo! Cô vừa định cãi lại, lại phát hiện vẻ mặtkhông thay đổi của Ninh Vi Nhàn, giống như lời nói của Nhan Duệ khôngảnh hưởng đến chị ấy. Nhưng Nhan Tư Tư cô là ai, cô là người hoa văngiống như nhiếp ảnh gia, ưu tú như một nghệ thuật gia để có thể nhìnthấu: “Chị dâu…”
Khóe môi Ninh Vi Nhàn cười, Nhan Tư Tư hậnkhông thể lấy đao chặt anh trai mình, tính tình cô nóng nảy, không nhịnnổi có người bị bắt nạt, hơn nữa người bị bắt nạt còn là chị dâu củamình. Có lúc Nhan Tư Tư cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng là cùng một ba mẹ sinhra, tại sao Nhan Duệ lại không di truyền được tính tốt chứ? Trên đời này những người phụ nữ để trêu đùa, đáng giá để anh cầm hạnh phúc của mìnhra đánh cược sao? Chỉ sợ sau này hối hận cũng không kịp! Trong lòng côtức giận, lại thấy trong mắt Ninh Vi Nhàn có lệ, không đành lòng kíchthích chị dâu, liền cầm tay Ninh Vi Nhàn đi ra ngoài: “Chị dâu, chúng ta đi, em dẫn chị đi dạo phố! Không có đàn ông phụ nữ chúng ta vẫn có thểsống được. chị nói có phải không?” Cô nói xong quay đầu về phía Nhan Duệ hừ lạnh một tiếng: “Đàn ông cặn bã, em mang chị dâu đi tìm người đànông tốt, anh ở đây chờ khóc đi!”
Thành công chọc tức Nhan Duệđến mức sắp bộc phát, nhưng anh vẫn mạnh miệng, cứng ngắc xoay mặt trảlời một câu: “Anh đã nói rồi, sẽ không can thiệp vào chuyện của cô ấy,chỉ cần không bị báo chí gièm pha là được, hai nhà Nhan Ninh cũng khôngbị mất mặt.”
Nhan Tư Tư cắn răng nghiến lợi, Ninh Vi Nhàn chỉkhẽ mỉm cười, trong mắt tuyệt vọng chợt lóe rồi biến mất. Lúc xuống lầuvợ chồng nhà họ Nhan đang ngồi trên ghế salon nhỏ giọng nói gì đó, thấyNinh Vi Nhàn và Nhan Tư Tư cùng nhau đi xuống, lại nghe thấy các cô nóimuốn đi dạo phố, liền phất tay một cái bảo các cô cứ đi đi, nhưng mà vẻmặt nhìn Ninh Vi Nhàn có chút lo lắng. Thần kinh mẹ Nhan thô nên khôngcảm nhận được gì, nhưng ba Nhan ở trên thương trường trải qua vô số sóng to gió lớn, ông cảm thấy, ừm, con trai ông gặp phải khắc tinh. Quảnhiên, không bao lâu sau, đã nhìn thấy Nhan Duệ từ trên lầu đi xuống,mỗi bước đi đều dùng sức, giống như làm như vậy có thể xả giận.Ai ui,tuổi trẻ thật tốt, trong lòng Nhan Duệ nhớ lại lời Nhan Tư Tư vừa mớinói đưa Ninh Vi Nhàn đi tìm đàn ông, nếu chuyện này nói với người khácanh căn bản không quan tâm, nhưng nha đầu Nhan Tư Tư chết tiệt kiachuyện gì cũng có thể làm được, anh không thể không đề phòng, về phần vì sao anh muốn đề phòng, anh cho rằng là vì sợ Ninh Vi Nhàn gặpngườikhông quen, làm cho hai nhà Nhan Ninh mất thể diện: Anh muốn hỏiNhan Tư Tư mang Ninh Vi Nhàn đi đâu, nhưng anh lại ngượng ngùng, sợ mấtmặt, trong lòng nghẹn vì chuyện không thể hỏi này, trên mặt tức giậnngày càng tăng. Ninh Vi Nhàn từ nhỏ đến lớn đều ở trong nhà, đừng nói là đi dạo phố, ngay cả trường học cũng chưa bao giờ đi, vợ chồng nhà họNhan đều mới giáo sư dạy kèm ở nhà. May mắn Ninh Vi Nhàn tư chất thôngminh, học bài đều không cần quá cố sức. Lúc cô lớn hơn một chút liền bịmang đến trường đào tạo cô dâu tại Nhật Bản, nơi đó quản lý khép kín,nói khó nghe chính là vào nhưng không ra được. Ninh Vi Nhàn học ở đó năm năm, chưa từng đi ra ngoài trường học. Đối với thế giới bên ngoài, côđơn thuần giống như một đứa trẻ. Không phải là cô không hiếu kỳ, nhưngmà những thứ kia đối với việc lấy lòng ba mẹ, không coi là gì. Ba mẹ hài lòng về mình, cô liền cao hứng. Hiện tại Nhan Tư Tư mang cô ra ngoài,hỏi cô muốn đi đâu, cô thực sự nghĩ không ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]