Edit: meoluoihamngu
Thông thường, nếu Nhan Duệ nghe được có người khua môi múa mép nóichuyện của anh anh sẽ cười cho qua, đối với anh mà nói không so đo sốngthoải mái quan trọng hơn, người khác nói cái gì đối với anh nửa chútquan hệ cũng không có, anh là anh, về phần người ta, nói như thế nào…Anh cũng không để ý. Nhưng lúc này lại khác. Tư thế ngồi của anh… Qủathật là nghiêm chỉnh. Người phụ nữ thấy vẻ mặt của anh thay đổi, tronglòng vui mừng, nghĩ rằng mình đã nói đúng: “Em đã nói rồi, trên đời nàyDuệ là người đàn ông thích tự do, nếu như Duệ hồi tâm, những người phụnữ đáng thương như chúng em phải làm sao?”
Gương mặt nghiêngtuấn tú, người phụ nữ nhìn gò má tuấn tú của Nhan Duệ, cô kiềm chế nhịptim tăng nhanh, muốn giữ hình tượng trước mặt người đàn ông tốt như vậy, ít nhất --- không cho anh biết trái tim cô sắp kích động đến nơi rồi:“Duệ, Duệ…”
Nhan Duệ vươn tay, người phụ nữ ngừng thở. Ai ngờanh chống cằm mình, người phụ nữ sụp đổ, khó nén vẻ thất vọng. Nhưng câu nói tiếp theo của Nhan Duệ làm cô ta tràn đầy sức sống: “Hả? Nếu nhưanh nói không có, em định làm cái gì?”
Giọng nói tán tỉnh nàycủa anh. Nguời phụ nữ vui hơn, mặc dù là người bách chiến bách thắng,nhưng đứng trước mặt Nhan Duệ cô vẫn không nhịn được vẻ ngượng ngùng như nữ sinh nhỏ: “Định làm gì là sao, không phải anh biết rõ nhất hay sao?”
“Anh?” Nhan Duệ chỉ chỉ mình, bật cười: “Anh không biết, ngay cả em là ai anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056826/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.