Ninh Vi Nhàn cũng không giữ anh lại.
Cô rúc ở trong chăn, co người thành một cục. Co thêm nữa, co thêm nữa....Mãi cho đến khi ngay cả bản thân cũng không cảm giác được sự tồn tại của chính mình.
Cô cứ mơ mơ màng màng rồi không biết ngủ thiếp đi từ lúc nào. Đợi đến khi Ninh Vi Nhàn thức dậy thì trời đã tối, trời tốinhanh như vậy, nhanh đến nỗi cô không kịp trở tay.
Cô không biếtNhan Duệ có về hay không, rời giường, vệ sinh cá nhân xong cầm di độngmột lúc lâu nhưng lại không dám gọi cho anh, bọn họ kết hôn mới được bangày, nhưng Ninh Vi Nhàn cảm thấy giống như đã được ba năm.
Xoaxoa huyệt Thái Dương đang đau buốt, cô vào phòng bếp ăn vài thứ cho đỡđói, sau đó mở đèn lên ngồi ở sô pha đợi anh, có lẽ vì mới thức dậy nênNinh Vi Nhàn không hề buồn ngủ, liền đi vào phòng sách lấy một quyểnsách ra, buổi tối cực kỳ yên tĩnh, mọi gia đình xung quanh cũng không có âm thanh gì, Ninh Vi Nhàn ngồi trên sô pha đọc sách cũng cảm thấy buồntẻ.
Thời gian cứ thế trôi qua, cô cũng ngồi không yên, thật rathì cuộc sống hiện tại cũng không khác cuộc sống trước kia là mấy, chỉlà bây giờ cô có nhiều nhiều thời gian rảnh hơn mà thôi.
Nhan Duệ vẫn chưa trở về.
Tối hôm qua và tối nay giống nhau, thậm chí Ninh Vi Nhàn không cách nàophân biệt được. Cô cầm lấy sách rồi co hai chân lại, nhiệt độ phòngkhách vừa vặn nhưng cô vẫn cảm thấy lạnh -- bây giờ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056816/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.