Mặt trời vừa lên cao nhóm người Ngưng Vũ đã tập trung đủ ở dưới núi. Thu lại dáng vẻ phong tình, lần này xuất ngoại Ngưng Vũ chỉ mặc một bộ trường bào màu tím sẫm, tóc dài nửa búi phía sau lưng, rẽ ngôi che đi đuôi mắt phượng sắc bén.
Đi bên cạnh nàng có Chu Diệp mặc một thân bạch y, tóc cột đuôi ngựa, còn thêm gương mặt tuấn tú càng khiến cho bọn họ trở nên nổi bật.
Đợi một lúc thì Viễn Chi tới, nàng mang mạng che mặt, Huyên Nghiên bên cạnh nàng cũng vậy. Nói một cách đơn giản chính là không muốn dẫn theo sự chú ý. Bởi lẽ Viễn Chi quá mức mỹ lệ, so với sự quyến rũ của Ngưng Vũ thì nàng lại cực kì thanh khiết.
Mạng che mặt cũng tốt, Ngưng Vũ không có ý kiến, thậm chí còn mua một chiếc mạng che mặt bàng tơ tằm thêu chỉ vàng cho Viễn Chi. Có lẽ cũng coi như một chút tâm tư nhỏ của nàng không muốn có quá nhiều người để ý đến dung mạo đối phương, bản thân cũng theo họ mang mạng che mặt.
Một nhóm người ba nữ một nam xuống núi. Dưới Phượng cung là Đô thành, dân cư đông đúc, trên đường cũng cực kì náo nhiệt, người tới kẻ đi ồn ào đứng bên những sạp hàng ven đường, thiếu nữ vui vẻ mua son phấn, nam nhân lớn tiếng uống rượu.
Đây là lần đầu tiên Viễn Chi thấy những cảnh này, có chút mới mẻ, vì vậy nhịn không được nhìn nhiều thêm một chút, cước bộ cũng chậm lại khiến người đi phía trước chú ý đến. Ngưng Vũ nhoẻn miệng cười, nàng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-van-nhan-tam/248384/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.