Tần Tuệ Minh ôm chặt cô vào lòng, thỏ thẻ bên tai. Tuy sức khỏe suy nhược nhưng tâm can mạnh mẽ như sắt thép. Đặng Vân Du biết, hắn nói là sẽ làm, hắn đã đợi cô 300 năm, rồi sẽ đợi cô thêm 300 năm nữa, 300 năm nữa. Nhưng cô không muốn hắn cứ phí hoài tuổi đời của mình vì một con người như cô. Cô muốn hắn tìm một nữ thủy quái có thể sống mãi không chết như hắn, cùng sống cùng chết, cùng trẻ cùng già.
Trong cô đang là hai thái cực đấu tranh dữ dội. Đặng Vân Du thích hắn, rất thích hắn. Cuộc đời này chưa từng thích ai ngoài hắn. Nhưng ngoại trừ tất cả, chỉ có hắn cô mới buông bỏ được. Chuyện Vương An Cơ nay mai sẽ nhanh chóng giải quyết, bọn họ sẽ lại tìm cách giết hoàng đế. Hắn đợi, có ích gì?
- Khoan nói đã. Chàng phải ăn cháo, đã mấy ngày chàng chưa ăn gì rồi?
- Nàng cũng ốm vậy. Hay là cùng ăn với ta đi.
Tần Tuệ Minh buông tay, vuốt tóc cô. Tựa như muốn ngắm thật kĩ dung nhan sau bao ngày nhung nhớ. Đặng Vân Du suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Hắn kêu cung nữ vào, dọn một bàn thức ăn. Cung nữ vui mừng như trẩy hội, chạy ra ngoài vội vàng chuẩn bị.
Đặng Vân Du ra sảnh đợi hắn. Tốc độ cung nữ quả thật là nhanh. Cô kéo một người hỏi, quận chúa đâu rồi. Họ nói quận chúa đi lên chùa bái phật rồi. Thành tâm như vậy? Không nhìn ra quận chúa là người kính phật.
- Cô nương không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-ngam-chan-nhan-thanh/2330680/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.