Nam nhân thấy vậy cũng không nói nhiều nữa, vội biến đi. Đặng Vân Du liền hỏi:
- Hắn là ai vậy?
- Ngày xưa bọn ta coi như cũng có giao tình. Đó là một con hầu tinh ngàn năm trên núi Vân Sơn, gọi là Thân sát vương. Không biết tại sao lại rơi vào tay Triệu Thuỵ Miên. Nhưng có thể thấy, những quả cầu mà cô ta mang theo xác thực toàn là yêu tinh ngàn năm tu luyện.
- Trong khi đợi tin tức của hắn, chúng ta xuống Chân Nhân thành một chuyến. Ta phải đi dò la tin tức của Triệu Thuỵ Miên.
Nói xong, không chần chừ liền lên đường. Cả hai đi dọc theo đường núi xuống. Tần Tuệ Minh ngửi ngửi:
- Ngươi có uống đan dược chưa? Sao trên người vẫn còn mùi thế?
- Mùi? Thì ra đó là mùi người. - Đặng Vân Du cũng hít ngửi.
- Mùi con người chỉ có Chân Nhân tộc và yêu quái nhận ra. Ngươi ngửi được cái gì? - Hắn nhíu mày nghi hoặc.
- Được. Ta quả thật ngửi ra mùi mà. Với lại, tối qua ta đã uống một viên rồi. - Đặng Vân Du nói chắc như đóng đinh. Tần Tuệ Minh bị dẫn từ khó hiểu này đến khó hiểu khác.
- Đưa lọ thuốc đó cho ta xem. - Đặng Vân Du lấy ra đưa cho hắn. Tần Tuệ Minh mở ra ngửi. Lọ thuốc này chưa từng nghe qua nhưng chắc chắn không phải loại đó - Ngươi vì sao uống thứ này?
- À, ta mở ra, thấy hình dạng giống viên trước đó ta uống nên cứ uống thôi. Lúc trước bởi vì bị rơi xuống nước nên chữ trên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-ngam-chan-nhan-thanh/141889/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.