Theo thân mình Úy Oản bay tới, Phương Huyễn mạnh mẽ kéo lấy tay Phan Hải lui về phía sau ba thước, kiếm quang tăng vọt, ba lưỡi đao sắc bén đâm thẳng đến.
Phương Huyễn lấy làm kinh hãi, ba gã thích khách bản lĩnh không tầm thường, bên cạnh còn có một Phan Hải không biết võ công, nghiến răng mạnh mẽ, vung tay tung chưởng nghênh địch.
Úy Oản liếc mắt đã nhìn thấy hành động của hoàng đế, hô to: “Không được!” Chân khí đề tới đỉnh điểm, nhanh như chớp, nhảy đến trước người Phương Huyễn, nhuyễn kiếm xuất ra, nội lực xuyên thấu kiếm thể, thân kiếm ông ông tác hưởng, xuất thủ như gió, trong nháy mắt chém đứt ba thanh trường kiếm.
Ba gã thích khách lấy làm kinh hãi, một kích không trúng, lập tức phải lui ra, nhưng lúc này điện quang hỏa thạch (),đã bị ngự lâm quân bao vây.
()điện quang hỏa thạch: một khoảnh khắc cực kì ngắn ngủi, tựa như chớp điện, tựa như tia lửa phát ra từ đá đánh lửa
Ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng biết hôm nay thoát không khỏi, cùng hô to: “Đại Hãn vạn tuế!” Thanh kiếm bị chém đứt trong tay “Phác” một tiếng đâm vào ngực, lập tức ngã xuống đất ngưng thở bỏ mình.
Chúng đại thần thất sắc, Cốc Lương Văn Hoa xông lên trước tiên: “Bệ hạ kinh hãi, thần hộ giá bất lực, tội đáng chết vạn lần!” “Bịch” nhanh chóng quỳ xuống.
Hoàng đế nhìn qua Thái phó, rùng mình trong lòng, khuôn mặt thái phó vốn tái nhợt lúc này lại có một chút chuyển xanh, môi tím đen, gắt gao mím chặt, cước bộ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-bich-van-tay/1488997/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.