Thời Văn Nhân cả người mềm nhũn như không còn sức, tối qua đã quậy đến sáng, hôm nay lại bị anh giày vò, tinh thần đã không còn như trước nữa. 
"Ừ, muốn ngủ." Thời Văn Nhân ôn nhu ôm lấy cổ anh, bộ ngực căng tròn cứ thế mà dụi vào lòng bàn tay anh. 
Lương Văn Viễn đáp lại một tiếng, bế thốc Thời Văn Nhân đi về phía phòng nghỉ. 
Lương Văn Viễn đưa cô đến phòng tắm để tắm rửa. 
Thời Văn Nhân thực sự rất buồn ngủ, mặc cho Lương Văn Viễn muốn làm gì thì làm, cứ thế mà xoa bóp những chỗ mềm mại trên người cô. 
"Ân Ân hôm nay ngọt quá." Lương Văn Viễn dùng cả hai tay vuốt ve vòng eo thon thả của Thời Văn Nhân, cong môi nói: "Chỗ nào cũng ngọt." 
Thời Văn Nhân nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, lập tức bịt miệng Lương Văn Viễn lại, không cho anh nói nữa. 
Lương Văn Viễn cười khẽ vài tiếng, không còn làm bậy nữa. 
Trong phòng tắm, từng lớp hơi nước bốc lên, bao phủ lấy hai người ướt át đang quấn lấy nhau, tiếng rên rỉ ôn nhu hòa cùng tiếng nước chảy rồi biến mất, thay vào đó là tiếng nước chảy ào ào lớn hơn. 
Khi được bế ra ngoài, Thời Văn Nhân đã không còn mở nổi mắt. 
Lương Văn Viễn thu dọn ổn thỏa cho cô, nhìn cô ngủ say, mới thay một bộ quần áo rồi ra khỏi phòng làm việc. 
Lương Văn Viễn cài khuy măng sét, vừa đẩy cửa phòng họp ra thì nghe thấy Lục Hi ở bên trong đang đập phá đồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quanh-nam/3731061/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.