Thời Văn Nhân cầm lấy chiếc áo sơ mi mà người phụ nữ mũm mĩm đưa cho vào nhà vệ sinh, thuần thục thay quần áo. 
Ngay lúc Thời Văn Nhân đặt tay lên tay nắm cửa, bên ngoài buồng vệ sinh chợt vang lên vài giọng nói. 
“Chết thật, hôm nay sếp làm tôi sợ ghê.” 
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy sếp sốt sắng như vậy đấy, trước đây anh ấy chưa bao giờ như thế cả, thậm chí khi tức giận cũng không nói nhiều nữa mà.” 
Tiếng nước “ào ào” từ ngoài cửa truyền vào phòng. Bàn tay nắm tay nắm cửa của Thời Văn Nhân lúc lỏng lúc siết, cuối cùng buông xuống theo tiếng nước nhỏ dần. 
Những tiếng nói bên ngoài vẫn tiếp tục, giờ phút này, câu chuyện đã lên đến đỉnh điểm. 
“Trước đây cô đã bao giờ gặp cái cô tên Thời Văn Nhân kia chưa?” 
“Tôi đi đâu gặp hả, bộ dạng kia trông vẫn còn là sinh viên đấy. Thời buổi hiện nay chẳng phải sếp lớn đều thích loại này à, không có đứa nào đứng đắn cả.” 
Cuộc trò chuyện dần dần im bặt, nhưng câu cuối cùng lại lọt vào tai Thời Văn Nhân. 
“Lại một sinh viên đại học sắp đánh mất chính mình, sa lầy vào vẻ dịu dàng rồi.” 
Hơi thở của cô dần dần trở nên dồn dập, Thời Văn Nhân cụp mi xuống, ánh mắt mất tiêu cự nhìn khoảng không trên sàn, nơi eo được Lương Văn Viễn ôm vẫn hơi nóng, cảm giác ngứa ran nơi lòng bàn tay được anh chạm vào đến bây giờ vẫn chưa tan biến. 
Thật ra cô không quan tâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quanh-nam/3721841/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.