Từ cổng, một thanh niên vai đeo một thanh kiếm dài,ngang eo giắp một đoản kiếm,khuôn mặt tuấn tú,sắc cạnh,thần hình cân đối tóc dài búi gọn gàng chạy tới. Vừa chạy thanh niên vừa hét ầm lên:
- Sư phụ người đâu rồi mau ra đánh với con, lần này con quyết không thua người nữa đâu, lần này con sẽ cho người ăn hành.
Chưa chạy tới cổng thì hàng loạt các kiếm khí vờn quanh hắn, không khi quanh hắn nóng rực như có hỏa diễm thiêu đốt vậy. Nhìn từng ngọn kiếm khí sắc bén lượn lờ trước mắt thanh niên đứng hình tại chỗ im lặng vì hắn biết chỉ cần hắn động thì từng đàn kiếm khí sắc bén đang bay lung tung kia ngay lập tức sẽ tấn công hắn. Nhưng đứng im thì hắn cũng vô cùng khó chịu vì không khí lúc này cực nóng,thỉnh thoảng còn có vài ngọn lửa bốc lên khiến hắn có cảm giác mình đang đừng trong một cái lò lửa vậy. Đứng chịu trận một lúc,từ trong nhà sư phụ hắn lững thững bước ra tay phải cầm một thanh kiếm hai lưỡi điển hình của người phương đông. Thân kiếm đang bốc cháy hừng hực, hoa văn hình rồng trên thân kiếm bốc cháy hừng hực tưởng chừng như một con hỏa long đang uốn lượn trên thanh kiếm vậy. Bước tới gần, sư phụ hắn cười nhìn hắn và nói:
-sao rồi hả Quang kiếm sĩ hình như vừa rồi ngươi lớn lối lắm mà, kiêu ngạo lắm mà. Nghe kĩ đây Quang nhi con phải nhớ thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân cho nên khi hành tẩu giang hồ con phải nhớ rằng không bao giờ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-vinh-de-phong-luu/3145594/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.