Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Biển đông, Thủy thành, trong tầng thượng của một tòa cao ốc, một trung niên mặc vét ngồi sau một chiếc bàn. Trước chiếc bàn là một tên vệ sĩ của hắn đang quỳ dưới đất báo cáo chuyện gì đó. Sau khi nghe tên vệ sĩ báo cáo,gã trung niên tức giận đùng đùng,râu mép vểnh ngược lên,đập tay xuống bàn và hét vào mặt tên vệ sĩ: -Vô dụng, một lũ ăn hại có mỗi việc cỏn con ấy mà làm không xong. Ngươi nói lại với hắn sống phải thấy người chết phải thấy xác,trong lúc cần thiết có thể giết thì ko cần phải nương tay.3ngày,trong 3 ngày hắn phải hoàn thành nếu không bảo hắn mang đầu về đây gặp ta. Đại Nam đế quốc,dãy Bạch Mã, thị trấn Thượng Ngàn,trong một phòng vip của một khách sạn, một tên cơ bắp cuồn cuộn,lưng hùm vai gấu đang nhìn vào một thủy tinh cầu,trong thủy tinh cầu là hình ảnh một tên cao gầy khuôn mặt hèn mọn đang chỉ tay về tên to con kia mà mắng: -Trương Thành Ngưu ngươi nghe cho rõ đây ta cho ngươi 3ngày để bắt hoặc giết công chúa. Ngươi làm gì ta ko cần biết nhưng đừng để 3 ngày sau con ả kia có thể trở về nếu không lỡ việc của tể tướng thì ngươi biết hậu quả rồi đó. Nói xong, hình ảnh tên kia biến mất,thủy tinh cầu khôi phục sự trong suốt vốn có của mình.Nghe xong,người tên Trương Thành Ngưu ko tự chủ được đưa tay lên vuốt mặt mình một cái. Mặc dù thông tinh cầu chỉ truyền tải âm thanh cùng hình ảnh nhưng hắn vẫn có cảm giác mặt mình dính đầy enzim tiêu hóa của tên kia.Sau khi sốc lại tâm lý tên to con kia cầm đại đao bước sang phòng bên cạnh. Vào phòng hắn bước tới chỗ một tên hộ vệ gầy nhom,mắt đeo một cặp kính dày cộp đang dí mặt vào một viên pha lê,đôi tay hắn ko ngừng điều động hồn lực,phía dưới một trận đồ ma pháp đang xoay tròn.Một lát sau,trong thuỷ tinh cầu hiện lên hình ảnh một căn nhà gỗ,bên trong căn nhà gỗ là hình ảnh Quang mang cháo cho Uyển Như. Sau khi tinh cầu suất hiện hình ảnh đó gã gầy như que củi kia bỗng ngã gục xuống đồng thời hắn cũng ném cho tên to con kia một chiếc la bàn và nói: -trong vòng 10dặm nó sẽ chỉ đúng hướng chiếc nhẫn nên ngươi cứu thế mà tìm. Bây giờ ngươi có thể đưa tiền cho ta rồi chứ. Đón lấy chiếc la bàn tên to con quay người đi chỉ để lại một câu: -xong việc ngươi mới có thể nhận tiền rồi biến mất Quay lại căn nhà của Quang, lúc này hắn đang khá lo âu khi nhận được thông tin từ google sau khi tìm kiếm thông tin về Lê Uyển Như. Theo như thông tin từ hệ thống thì nàng là công chúa của Đông Hải đế quốc,mang trong mình huyết mạch long tộc rất thuần khiết và là con duy nhất của hoàng đế Lê Đạt Thành tương đương nàng sẽ là người thừa kế ngai vàng trong tương lai. Đang băn khoăn thì hắn nghe từ phòng ngủ vọng ra thanh âm của Uyển Như: -Ngươi có thể vào đây ko? Ta có việc muốn nói với ngươi. Nghe tiếng gọi hắn từ bếp đi vào. Vào phòng hắn thấy nàng đang tựa lưng vào thành giường,khuôn mặt nàng đã hồng hào hơn nhưng đôi mắt của nàng đang tràn đầy lo lắng.Nhìn thấy khuôn mặt đầy lo âu ấy hắn cảm thấy thật khó chịu. Ko đợi nàng nói thì hắn đã hỏi nàng: - Tại sao một công chúa thân phận cao quý như cô lại tìm tới nơi này chứ. Bộ cô không sợ chết hay sao mà tiến vào địa phận nước ngoài trong khi thân phận của cô không cho phép chứ? Nghe hắn nói,nàng thoáng ngạc nhiên rồi chuyển sang lo sợ vì thân phận của mình bị bại lộ. Nhìn thấy sự hoảng sợ của nàng hắn cũng chỉ biết cười khổ: -Cô yên tâm tôi không có ý sấu mà tôi còn vừa cứu cô một mạng đấy. Còn việc tại sao tôi biết thì thôi khỏi vấn đề bây giờ là cô có biết ai là người truy sát cô không? -Tôi không biết nhưng anh có thể làm ơn đưa tôi ra bến cảng được không. Nếu anh giúp tôi anh sẽ có thật nhiều tiền,quyền lực,tài bảo cái gì cũng được nhưng xin anh hãy đưa tôi tới bến cảng ở đó có người của chúng tôi. Nàng vừa nói xong thì chiếc nhẫn của nàng phát ra những tia sáng nhàn nhạt,yếu ớt và thưa thớt như có như không. Cùng lúc này hắn đang đắn đo suy nghĩ về thế lực phía sau vụ truy sát này còn việc giúp nàng thì chắc chắn sẽ giúp vì đằng nào hắn cũng đã cứu nàng về thì sẽ giúp tới cùng.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau