Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Hôm nay cũng như mọi ngày hắn đang vào rừng giết quái hoàn thành nhiệm vụ. Từ vài ngày trước sau khi hoàn thành nhiệm nhiệm vụ hắn đã thành công tăng lên luyện huyết trung kì. Tên: Trần Ngọc Quang Chức nghiệp: +đầu bếp lv17 (17593/20k) + y sư lv1(0/100) Tu vị: luyện huyết trung kì (1298/70k) Công pháp: luyện thể quyền lv19 (14897/20k) Vẫn giống mọi ngày, hắn đang dựa vào bản đồ để tìm tới mục tiêu của nhiệm vụ. Nhưng khi nhìn vào bản đồ hắn khá ngạc nhiên khi thấy trong rừng hôm nay có rất nhiều người bình thường vẫn có vài người thợ săn vào rừng nhưng hôm nay số lượng người trong rừng hôm nay phải gần 50 người trong rừng. Như vậy là quá nhiều người cho một cuộc đi săn. Nhưng điều khiến hắn chú ý là một chấm xanh đang nhấp nháy. Bình thường chấm xanh biểu diễn đó là người nhưng chấm xanh này lại lúc ẩn lúc hiện rất quỷ dị. Tò mò hắn quyết định tiến tới xem có chuyện gì sảy ra. Tới nơi hắn khá bất ngờ khi phát hiện trước mặt hắn là một cô gái tầm tuổi hắn đang nằm bất tỉnh ở đó. Nàng mặc một chiếc váy xanh, chân nàng mang một đôi giày xinh xắn,mái tóc buộc hai bên trông khá dễ thương. Trên vai nàng đang cắm một mũi tên, vết thương vẫn còn đang rỉ máu. Khuôn mặt nàng tái mét do mất máu,hơi thở phù phiếm như có như không. Theo như hắn chuẩn đoán thì nàng bị chúng tên, mất máu quá nhiều dẫn tới hôn mê. Nếu tình trạng này kéo dài thêm chút nữa sẽ dẫn tới tử vong. Hắn tới gần nàng, lấy từ trong không gian giới chỉ ra một chiếc hộp đựng kim châm. Hắn xé phần áo quanh vết thương,lộ ra trước mắt hắn là một vùng da thịt miên man trắng mịn. Cố gắng loại bỏ tạp niệm trong đầu hắn bắt đầu châm vào các huyệt ở cánh tay vai và ngực của cô gái để cầm máu. Phải nói mặc dù chưa thực hành bao giờ nhưng hắn tự tin khả năng châm cứu của hắn chẳng kém Hoa Đà bao nhiêu. Sau khi châm cứu,vết thương cầm máu,hắn cho nàng uống hai viên tiểu thương dược rồi dùng dao rút mũi tên ra. Sau khi rút mũi tên ra hắn vào cửa hàng mua một ít thuốc cùng băng gạc để băng bó cho nàng. Băng bó xong thì thuốc cũng có tác dụng,khuôn mặt nàng đã có chút hồng hào,hơi thở ổn định. Sốc nàng lên lưng,hắn sẽ cõng nàng về chữa trị còn sau có gì đợi nàng tỉnh thì tính sau. Trên đường về nhà hắn dựa vào bản đồ tận lực né tránh những người trong rừng. Vì theo hắn đoán thì những người kia rất có thể là đang chuy sát nàng. Tối hôm ấy, khi hắn đang nấu cơm thì trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống: Binh chúc mừng kí chủ chữa khỏi bệnh cho Lê Uyển Như thưởng 1200 exp, 500 TDB,chức nghiệp y sư độ thành thạo tăng 120 điểm. Nghe âm thanh của hệ thống,hắn múc một bát cháo gà rừng bưng lên cho cô gái. Lúc này Lê Uyển Như vừa mới tỉnh sau cơn mê,nàng đang ngơ ngác thì thấy một thanh niên bưng một bát cháo tiến vào rồi nói: -Cô vừa mới tỉnh cơ thể còn yếu nên hãy nghỉ ngơi và ăn bát cháo này cho khỏe. Cô yên tâm đi,ở đây sẽ ko ai làm hại cô đâu. Nói rồi hắn bưng bát cháo tới bên giường,kê cho nàng một cái bàn phụ đặt bát cháo lên bàn. Thấy cô gái muốn nói gì đó hắn lại tiếp: -Cô cứ yên tâm mà ăn hết bát cháo và nghỉ ngơi đi đồ của cô tôi để trên bàn còn bọn người kia sẽ ko tìm tới đây được đâu. Nói rồi hắn bước xuống bếp bỏ lại cô gái trong phòng ngủ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau