Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Hai năm sau, lúc này cửu hoàng tử của chúng ta đã tròn 5 tuổi. Trong hai năm qua hắn đã có một cuộc sống thật hạnh phúc bên cha mẹ mình giống như cuộc bắt cóc chưa từng sảy ra hay cuộc điều tra của triều đình đi vào ngõ cụt vì tất cả các thích khách đều là người ngoại quốc thành phần tạp nham và đều chết sạch. Hai năm qua hắn đã vô cùng thỏa mãn với cuộc sống mới của mình và không hề nuối tiếc gì về cuộc sống cũ của mình. Hắn quyết định tại kiếp này hắn sẽ sống thật tốt hưởng thụ đầy đủ và sẽ đứng trên đỉnh cao của thế giới này. Hôm nay,là ngày sinh nhật lần thứ năm của hắn cũng là ngày hắn phải rời sa cha mẹ để đi theo Sở Chính Long để tu luyện. Việc hắn được nhận làm đệ tử được giữ bí mật nên bên ngoài là hắn đi nước ngoài học hỏi cũng như đi chơi nhưng thực chất từ sáng sớm hắn đã bị sư phụ mình sách đi rồi. Tại núi rừng Bạch Mã,trong một căn nhà trúc ẩn sau khu rừng, một đứa bé đang quỳ dưới đất tay bưng tách trà hướng tới người trung niên ngồi phía trên: -Đồ nhi Trần Ngọc Quang hướng tới su phụ mời trà. Sau khi dâng trà, đứa bé khi thực hiện ba quỳ chín lạy bái sư. Tiếp lấy tách trà, người trung niên kia nói: -Quang nhi kể từ hôm nay con chính là ta Sở Chính Long này đồ đệ. Và việc con trở thành ta truyền nhân cần phải nhớ những điều sau. Thứ nhất ta sẽ dạy con kiếm thuật nên từ ngày mai con sẽ phải bắt đầu tập luyện ko cần phải trờ tới 12 tuổi vì kiếm đạo là nhờ vào sự lĩnh ngộ của bản thân với kiếm nên mấy thứ kia ko cần thiết. Thứ hai con cũng có thể tu luyện bình thường chứ không nhất thiết phải thuần kiếm tu. Thứ ba là ta đệ tử thì ko được cúi đầu trước cái ác giẫm đạp cái thiện vì ta tu ko phải để hại người mà để giúp mình và giúp người. Con hãy nhớ sức mạnh luôn đi kèm trách nhiệm. Thế thôi bây giờ các sư nương sẽ giúp con sắp xếp chỗ ở. Tối nay chúng ta sẽ mở tiệc mừng con tới cũng như mừng sinh nhật cho con. Tối hôm đó, Lục sư nương làm cho hắn một chiếc bánh kem thật to đồng thời sư phụ hắn cũng săn được một con lợn kha khá to nên tối hôm ấy hắn ăn khá nhiều. Đến cuối bữa tiệc, sư phụ hắn gọi hắn lại và bảo: - Thế nào,Quang nhi thấy tiệc mừng của con có vui ko. - Tuy không sa hoa như ngày xưa nhưng con thích thế này. Vừa gặm thịt lợn nướng hắn vừa thưa. - con thích là được rồi lại đây ta cùng các sư nương có quà cho con. Nghe mình sẽ được tặng quà hắn bỏ miếng thịt xuống lau miệng đầy mỡ rồi đi tới ngồi vào chiếc bàn trà mà sư phụ hắn đang ngồi. Sau khi hắn ngồi xuống sư phụ hắn lấy từ trong không gian giới chỉ ra một thanh kiếm. Đó là một thanh kiếm có hình giáng giống như một thanh katana của Nhật mà kiếp trước hắn vẫn thấy. Thanh kiếm dài thon gọn trong chiếc vỏ đen tuyền nhìn như tạo bởi sừng loài vật nào đó. Tang kiếm trảm khắc một cành hoa mai tinh sảo đang nở rộ. Nhìn thanh kiếm hắn ko thể rời mắt tới khi nghe thấy sư phụ hắn nói: -Đây là thanh kiếm ta tìm thấy khi cứu con. Có lẽ chính nó đã giết chết tên thích khách để cứu con nay ta giao lại cho con. Tiếp nhận thanh kiếm trong tay hắn cảm thấy hơi quen thuộc hồ như thanh kiếm là một phần trong hắn vậy. Khẽ rút thanh kiếm ra khỏi vỏ một thanh âm bén nhọn nhẹ nhàng mà sắc bén vang lên. Hắn như bị hút vào trong lưỡi kiếm sắc bén như nước kia. Dường như hắn thấy được một thế giới khác trong lưỡi kiếm. Hắn có thể cảm nhận được sự thở ra hít vào của thanh kiếm. Trong mắt hắn lúc này thanh kiếm là một cơ thể sống chứ ko phải một thanh kiếm vô chi. Thấy hắn si ngốc ngắm nhìn thanh kiếm Sở Chính Long cũng gật gù tán thưởng. Khẽ ho khan thanh tỉnh hắn Sở Chính Long tiếp lời: -Thôi cũng muộn rồi con mau đi nghỉ sớm đi từ ngày mai con phải dậy sớm theo ta luyện công. Nghe sư phụ nói vậy hắn cũng hí hửng ôm thanh kiếm vào lòng đi về phòng của mình. Khi vào phòng đang định lấy thanh kiếm ra tiếp tục xem thì trong đầu hắn vang lên âm thanh: Binh thông báo hoàn thành sát nhận thông tin ký chủ hệ thống khởi động thành công.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau