Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Trở lại với cửu hoàng tử của chúng ta lúc này đang được một tên thích khách mặc đồ đen sách đi. Ngay sau đó Lý tướng quân vẫn còn đang theo sát. Vừa bay theo vừa thực hiện các võ kĩ tấn công tên thích khách. Mặc dù phải mang theo một người nhưng tên thích khách vẫn ung dung tránh né các đòn tấn công từ phía sau đủ để thấy sự chênh lệch về cảnh giới giữa hai người. Thấy các chiêu thức của mình ko có hiệu quả Lý tướng quân lấy trong người ra một quyển trục vận hồn lực rồi miệng lẩm nhẩm các câu thần chú. Ngay sau đó một đôi cánh màu tím dần suất hiện phía sau ông. Quát lớn một tiếng Lý tướng quân vọt bay với tốc độ không chỉ gấp ba lần. Thấy tốc độ của Lý tướng quân tăng lên tên thích khách vận hồn lực gia tăng tốc độ của bản thân. Nhưng tốc độ của Lý tướng quân lúc đó vẫn nhanh hơn nên khoảng cách giữa hai người ngày càng được rút ngắn. Chỉ sau một lát, Lý tướng quân đã đến gần tên thích khách. Một thanh kiếm suất hiện nơi tay ông. Quát một tiếng: Nhất kiếm trảm. Ngay lập tức hồn lực của ông tập chung vào lưỡi kiếm rồi xuất ra ngoài. Một lưỡi kiếm hình bán nguyệt bay tới tên thích khách. Thấy Lý tướng quân tấn công tên thích khách cũng rút ra một khẩu súng ngắn. Nòng súng tích tụ các luồng năng lượng màu đỏ. Hỏa ưng. Ngay lập tức một luồng năng lượng màu đỏ được khẩu súng bắn ra hóa thành một con chim lửa lao về vầng kiếm khí. Khi cả hai lao vào nhau thì một tiếng nổ lớn vang lên. Rừng cây bên dưới bị oanh tạc nghiêng ngả. Lợi dụng lực phản chấn tên thích khách lao vào trong đêm tối còn Lý tướng quân thì bay ngược trở lại hộc máu nói: cửu phẩm võ vương thật mạnh. Sau khi cắt đuôi và bỏ xa kẻ địch, tên thích khách cũng hạ xuống một ngọn núi gần đấy. Hắn bước tới cạnh cửu hoàng tử và rút ra một thanh chuỳ thủ( dao găm) hướng tới cửu hoàng tử và tự nhủ: đáng tiếc cho một thiên tài sinh sai chỗ. Giơ hai tay lên chuẩn bị kết thúc sinh mạng nhỏ bé của cửu hoàng tử. Thì bỗng trên trời lóe sáng, sụp một tiếng một thanh kiếm xuyên qua đầu tên thích khách cắm ngay cạnh cánh tay của cửu hoàng tử. Nó tạo cho thằng bé một vết thương khá sâu ở cổ tay khiến máu trào ra. Nếu để ý ta có thể thấy rằng thanh kiếm đang hấp thu một phần máu của hắn và phát sáng lên một làn u quang rồi vụt tắt. Một lúc sau, một lúc bạch quang hiện lên x một người trung niên thân mặc bạch bào lưng đeo kiếm ngọc thụ lâm phong xuất hiện. Hắn bước tới cạnh thanh kiếm nhìn cửu hoàng tử và cười: - ha ha thật là xảo diệu ha ha vừa mới rơi xuống mà đã nhận chủ thì thật là bất ngờ ha ha Nói rồi hắn lấy một viên thuốc nhét vào miệng cửu hoàng tử và rút thanh kiếm ôm hắn bay đi. Sáng hôm sau, Quang mở mắt, hắn thấy đầu mình khá đau. Nhìn thấy căn nhà trúc khá là giản dị, hẳn nhớ tới căn nhà của god. Nghĩ đến đây hắn giật mình nhớ lại. Tối hôm qua tại bữa tiệc hắn bị bắt cóc sau đó..... sau đó.... Đang miên man cùng những suy nghĩ thì từ bên ngoài một thân ảnh bước vào cất giọng nói: hảo hài tử tỉnh dậy rồi a Giật mình nhìn người đàn ông lạ mặt, từ trong những suy nghĩ kia tỉnh lại kết hợp với bản năng của một đứa trẻ hắn oà khóc thật to. Thấy hắn khóc người trung niên mặt méo suệch đi. Cùng với đó là những âm thanh trách móc dịu dàng từ bên ngoài cũng vang lên: -Sở Chính Long, chàng bao nhiêu tuổi rồi mà còn đi bắt nạt một đứa con nít hả? -Đúng đó chàng đúng là sấu tính dù sao nó còn nhỏ mà - Thôi chàng mau ra ngoài đi để chúng thiếp dỗ tiểu hài tử cho. Cùng với đó là ba thân ảnh bước vào.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau