Cái bóng màu đen lướt qua cửa thư phòng Trịnh Việt, nhanh đến mức khiến người ta không khỏi hoài nghi là mình hoa mắt, nhưng mắt Anh Ti sẽ không hoa, nàng thậm chí nhìn thấy mồn một động tác gật đầu khẽ khi hắc y nhân trông thấy nàng, nàng hơi há cái miệng nhỏ nhắn, nhìn hướng bóng đen biến mất, thấp giọng lẩm bẩm: “Trời ơi, xem ta gặp ai…”
“Nha đầu Anh Ti, vào đi.” Trịnh Việt đã mở miệng, giọng nói không nổi giận mà tự có uy vang lên.
Anh Ti lập tức cảm thấy đau đầu, điều vừa nhìn thấy thật sự là một tai vạ ngập đầu đối với thói quen không muốn dùng não suy nghĩ của nàng. Đáp một tiếng, thiếu nữ y phục hồng nhạt đẩy cửa đi vào, Trịnh Việt mặt không biểu cảm ngồi đó, khoanh tay suy nghĩ việc gì.
Anh Ti khẽ khàng đi tới, tựa hồ lo lắng cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn, nhưng nữ hài nhịn tới nhịn lui rốt cuộc vẫn không nhịn được cẩn thận hỏi: “Vương gia… người vừa rồi, giống như là… Vô Thường trong truyền thuyết…”
Trịnh Việt ngẩng đầu, nhìn nàng cười cười: “Tặc nha đầu, muốn hỏi cái gì?”
Anh Ti lập tức cho chút ánh dương liền rạng rỡ mà thở phào một hơi, nhảy đến trước bàn níu tay áo Trịnh Việt: “Thật thế à thật thế à? Vô Thường tiền bối của ‘Quỷ Linh cung’? Ta còn cho là mình nhìn nhầm chứ!”
“Ngươi tuổi không lớn mà biết không ít nhỉ.” Trịnh Việt thả lỏng cơ thể dựa lưng lên ghế, “Trên giang hồ không có mấy người từng nghe qua về Quỷ Linh cung, ta đã xem nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-trach-cuu-su-chi-nhat/1353903/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.