Đối thủ gặp mặt, ai đẹp thì thắng.
Lục Già trở về thay quần áo mới phát hiện ra đồ đẹp của mình thật sự quáít, cô đành mặc một chiếc áo sơmi trắng kết hợp với áo vest nhỏ và quầndài. Về phần tại sao lại không mặc váy, nếu chẳng may lúc đó xông vàođánh nhau thì biết làm sao?
Lục Già đi đến Ốc Á, Janice vừa thấycô thì lập tức dừng ngay công việc lại, kéo cô vào trong văn phòng mình, trấn an: "Bảo bối đừng sợ, cô còn có tôi đây."
". . . Rốt cuộc đó là người nào?" Lục Già hỏi, cô tuyệt đối không sợ.
Đối với Từ Gia Tu, cô vẫn có một sự tin tưởng nhất định, nhưng tin tưởngthì tin tưởng, cũng không có nghĩa là cô không tò mò một chút nào. Mộtđường chạy như bay đến đây, chú bảo vệ dưới lầu còn tưởng cô sợ đi làmtrễ nên mới gấp gáp như vậy, nhiệt tình hướng về phía cô hô vài câu:"Cháu gái ngủ quên hả? Hôm nay là thứ bảy, Ốc Á không cần quẹt thẻ đâu!" . . .
Rốt cuộc đó là người nào. Janice cũng không rõ lắm, cô chỉ biết đó là một người phụ nữ khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi. Cô tađến đại sảnh hỏi tìm lão đại, A Mỹ dẫn cô ta lên lầu. Tiểu Diệp tổng nói đó là người phụ nữ đã theo đuổi lão đại nhiều năm, cực kỳ giàu có.
Cho nên đó là người phụ nữ có tiền khiến cho người ta sợ hãi. . . Lục Già hỏi Janice: "Cô cũng sợ sao?"
"Hỏi vô nghĩa!" Janice nói, thẹn thùng giải thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-thoi-gian-tuoi-dep-cua-chung-ta/2501038/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.