Trong lúc làm việc, Lục Già thỉnh thoảng lại dừng lại nhìn bàn tay phải củamình, tổng cộng không dưới mười lần. Lần nào cũng nhìn thật chăm chú,Tiểu Đạt thấy thế liền tò mò hỏi: "Lục Già, tay phải của cô bị làm saoà?"
Lục Già vội vàng thả tay xuống, liên tục lắc đầu, chột dạgiải thích: "Có sao đâu, tôi chỉ đang xem chỉ tay. . . coi coi số tôi có được gả cho một ông chồng nhiều tiền hay không thôi."
Tiểu Đạt: ". . ."
Ha ha, Lục Già bị chính lời nói của mình làm cho bật cười; nhưng Tiểu Đạtlại tin, còn phát biểu ý kiến: "Cô cũng xem chỉ tay sao? Tôi cứ tưởng có thể lấy được ông chồng giàu có hay không thì xem mặt là được rồi, không ngờ còn xem được cả bằng tay nữa."
Tiểu Đạt đáng chết! Lục Giàliếc mắt lườm Tiểu Đạt, có đôi khi cô cảm thấy Tiểu Đạt rất hay “thèmđòn”, mà từ “cũng” ở trong câu nói của anh ta là có ý gì đây.
Nhóm nấu ăn trưa của Lục Già và Janice đã bắt đầu khai bếp từ ngày hôm nay,Từ Gia Tu cuối cùng vẫn quyết định không tham gia. Giữa trưa thư ký sẽmua cơm về cho anh, hoặc thỉnh thoảng đi ra ngoài tiếp khách thì thuậntiện ăn luôn. Chị Hồ Lan nói: "Từ tổng, như vậy phiền phức quá."
Đúng là có hơi phiền phức, nhưng thân phận của anh lại là ông chủ, quả thậttham gia nhóm nấu cơm này có vẻ không được hay cho lắm. Điểm ấy Lục Giàrất hiểu Từ Gia Tu, ngồi trên cương vị đó, một tổng giám đốc sao có thểlàm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-thoi-gian-tuoi-dep-cua-chung-ta/2501034/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.