Lục Già vỗ vỗ tay đứng ở trước quầy thu ngân, tổng cộng hết 602 đồng, Từ Gia Tu trả 600, cô trả nốt 2 đồng.
Ra khỏi cửa hàng tiện lợi, nội tâm Lục Già vô cùng cảm kích 602 đồng này. Kỳ thực cô rất ngại khi để Từ Gia Tu phải bỏ tiền ra chi trả cho bữa ăn khuya của mọi người, nhưng khả năng tài chính của cô đâu có đủ để giành việc thanh toán với anh. May mà Từ Gia Tu không có tiền lẻ, cô mới tranh thủ xuất ra 2 đồng lẻ còn lại. Nói thế nào đi nữa thì cũng coi như cô có góp phần gánh vác rồi.
Nhiệt độ ban đêm ở sơn trang hơi thấp, không biết gió từ hướng nào thổi tới, tuy rằng lúc đẩy cửa đi ra ngoài có Từ Gia Tu chắn ở phía trước nhưng cô vẫn bị gió lạnh tạt tới tấp vào mặt.
Lục Già vùi một nửa khuôn mặt ở phía dưới khăn quàng cổ đi ở bên cạnh Từ Gia Tu. Thực ra cũng không quá lạnh, nhưng trong đầu lại nghĩ tới quá nhiều chuyện khiến nội tâm hiện giờ có chút tê dại.
Như chuyện không biết Từ Gia Tu còn nhớ rõ bức thư tình kia không? Liệu giữa Từ Gia Tu và Dương San Ny thật sự từng có một đoạn tình cảm? Không những thế còn có một sự việc kích thích đến đòi mạng liên quan đến ba cô, mà có khi ngay cả bản thân Từ Gia Tu còn không biết có chuyện đó.
Lục Già định bụng chủ động nói cái gì đấy để cải thiện bầu không khí. Dù sao hiện tại cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-thoi-gian-tuoi-dep-cua-chung-ta/2500969/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.