Chương trước
Chương sau
Điều khiển máu trong cơ thể bản thân tạo ra một vùng bất khả xâm phạm và cũng có thể tấn công kẻ thù một cách mạnh mẽ, những gì Mounir thể hiện chính là sức mạnh mà hắn ta cảm thấy tự tin và tự hào nhất, một loại dị năng đã giúp hắn ta sống sót qua hàng trăm trận chiến gian khổ.
“Ngươi là ai, hãy xưng tên ra!” Dương Khả lạnh lùng hỏi.
Mounir liền nở một nụ cười tự tin, với một hàm răng trắng phô ra bên ngoài, hắn ta cất tiếng trả lời Dương Khả:
“Ta là Mounir Maya, một thủ lĩnh của căn cứ lớn, có thể bị ta đánh bại chính là niềm vinh hạnh của cô đấy!”
“Dương Khả, Thánh Sứ của Quang Minh Giáo Đình!” Dương Khả điềm tĩnh nói ra, hai mắt cô tập trung vào Mounir Maya, một người khiến cô cảm thấy nguy hiểm, rõ ràng người này không đơn giản, cô cần phải cẩn thận hơn nữa nếu muốn giữ được Tòa Thánh Fluchter.
Dương Khả sẽ không tha thứ cho bản thân nếu như để cho ba người lạ mặt giết hết người dân trong thành trì dù cho nơi này không thuộc trách nhiệm của cô, tuy nhiên với chức danh Thánh Sứ và niềm tin mãnh liệt vào cái thiện và sự yêu thương con người mà cô bị ảnh hưởng bởi Ngọc Trang.
Cô phải làm điều này mặc cho ba người đối diện có thể sẽ gây hại đến mạng sống của Dương Khả.
“Tinh thần tốt đấy, ta có thể công nhận cô là một đối thủ vì tinh thần kiên cường này!” Mounir Maya cười nhạt một tiếng.
“Và vì cô chính là đối thủ mà ta công nhận, ta sẽ dùng toàn bộ thực lực để chiến đấu với cô, đừng để ta phải cảm thấy thất vọng!”
Vừa nói xong, những đám máu màu đỏ đậm đang trôi nổi xung quanh Mounir lập tức sôi trào, bọn chúng chuyển động mạnh mẽ theo một hình tròn, tạo thành lớp phòng thủ hoàn hảo, trong khi đó những mũi mâu máu được ngưng tụ nhanh chóng.
“Huyết Mâu!!” Mounir Maya hét lớn một tiếng.
Vù! Vù!
Ba cây mâu tạo thành bởi máu lập tức nhắm chặt vào Dương Khả, chúng lao đi với tốc độ kinh người, dù cho tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ, trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ cũng không thể bắt kịp tốc độ tấn công của huyết mâu.
Ba cây mâu tuy được tạo thành bởi chất lỏng nhưng chúng lại tỏa ra sự nguy hiểm kinh khủng, tựa hồ một huyết mâu có thể đâm chết luôn cả tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ.
Đây là thực lực chân chính của Mounir Maya, dù cảnh giới của hắn chỉ là nửa bước Ngũ Dương kỳ nhưng sức mạnh lại trực thẳng Ngũ Dương trung kỳ, trong trung kỳ cũng là một tồn tại mạnh mẽ, khó có thể bị đánh bại.
“Quang Kiếm Thuẫn!” Dương Khả nhìn thấy kẻ địch tấn công trước, cô không thấy kinh ngạc hay lúng túng tay chân, bằng một thần thái điềm tĩnh nắm giữ trận chiến trong lòng bàn tay, Dương Khả nhẹ nhàng quát một tiếng.
Keng! Keng!!
Thanh kiếm pháp bảo cấp năm hạ phẩm do Vũ Hy Đường Chủ chế tạo lập tức phát ra tiếng kêu sắc bén, nó liền bay vụt lên cao rồi tạo thành những thanh kiếm dàn theo hàng ngang, chúng tỏa ra ánh sáng màu vàng chói lóa, một bức tường kiếm đang chặn đường của huyết mâu.
Những người dân bên dưới, Souza Volterra và cá thể nhân bản số bốn mươi đều giương mắt lên quan sát trận chiến trên không, bọn họ chẳng bỏ qua một chi tiết vì đây là trận đánh lớn của những người tiến hóa cấp năm trở lên.
Hiếm khi thì trận chiến như vậy mới xảy ra, hơn nữa, cả hai bên đều dùng toàn bộ thực lực, không muốn thua kém kẻ địch.
Dương Khả đang sử dụng hàng loạt kỹ năng gia trì sức chiến đấu của Thánh Kỵ Sĩ, lại còn dùng thêm nhiều pháp thuật hỗ trợ của Thánh Pháp Sư tăng cao sức mạnh cho thanh kiếm, hay sức phòng thủ của bản thân cô, những yếu tố tuyệt vời đó cho phép Dương Khả mạnh ngang tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ.
Một cái chớp mắt trôi qua, dường như không gian bị đông cứng lại, ba cây huyết mâu dữ tợn đâm mạnh vào bức tường bằng kiếm cứng rắn, cả hai nổ tung cùng lúc rồi tạo ra những luồng sóng xung kích mạnh mẽ thổi ra ngoài xa.
Ầm! Ầm!
Tòa Thành Fluchter lay động cực mạnh như thể một trận động đất khủng khiếp đang diễn ra, nhưng rất nhanh, những người dân bên dưới liền phản ứng lại, bọn họ lập tức dùng linh lực kết ấn, cùng nhau sử dụng pháp thuật phòng thủ cơ bản của Quang Minh Giáo Đình.
“Thánh Quang Bảo Vệ!”
“Ngũ Hành Thánh Thuật – Kim!”
“Ngũ Hành Thánh Thuật – Thổ!”
Hàng chục ngàn pháp thuật bắn lên từ bên dưới, tuy mỗi pháp thuật đều rất yếu ớt nhưng chúng lại ẩn chứa một lý niệm không thể bị xóa nhòa bởi bất cứ thứ gì, niềm tin bảo vệ mái âm của những người dân đang sinh sống trong Tòa Thành Fluchter.
Kết quả là người dân đã thành công bảo vệ được Tòa Thành Fluchter, ngăn không cho dư ba của trận chiến đánh vỡ thành trì, gây ra nhiều thiệt hại thảm khốc.
“Mình không thể buông tay chiến đấu nếu như cứ ở gần với tòa thành được!” Dương Khả lập tức tự nhủ trong lòng vì thần thức của cô nhìn thấy nhiều gương mặt bần thần, hoảng sợ, lo lắng của những người dân.
Bọn họ không thể chịu đựng nổi dư âm của hai tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ đánh nhau!
“Muốn dời trận chiến ra đằng xa ư? Được thôi!” Mounir Maya lạnh nhạt nói vì hắn nhìn thấy Dương Khả đang bay về phía hoang dã, một vùng đất bằng phẳng, không có sự hiện diện của con người, Mounir không để ý đến con người, hắn ta chỉ cần bắt giữ Dương Khả là hoàn thành nhiệm vụ từ Souza Volterra.
“Ở đây thì ta có thể buông tay chiến đấu với ngươi rồi!” Dương Khả lạnh lùng nói.
“Cứ tự nhiên, ta sẽ cho ngươi biết rõ giữa chúng ta có một khoảng khách không thể nào bù đắp!” Mounir hờ hững trả lời, những đám máu màu đỏ cứ xoay tròn xung quanh hắn khiến hắn trở nên kỳ dị, mạnh mẽ như một Ma Vương bước ra từ biển máu.
Vù! Vù!
Dương Khả tỏa ra một luồng dao động của linh lực cường đại khiến cho cơn gió xung quanh bắt đầu thổi mạnh hơn, đẩy bật ra một lớp băng tuyết, đánh ngã hết cả chục cây bị đóng băng trong phạm vi mấy chục mét quanh cô.
“Tới lượt ta!” Dương Khả thản nhiên nói trong khi đôi tay kết ấn với tốc độ cực nhanh, cô đã thuần thục những loại pháp thuật của Quang Minh Giáo Đình, dùng nó mà không gặp trở ngại nào.
Lúc này, Dương Khả vừa dùng ra một loại pháp thuật tấn công khá mạnh mẽ, đẳng cấp Thiên Cấp hạ phẩm.
“Khai Sơn Kiếm!!” Dương Khả lạnh nhạt cất tiếng nói cùng lúc hoàn thành việc kết ấn pháp thuật, thanh kiếm pháp bảo màu vàng lập tức bùng lên ánh sáng dữ dội, nó mang theo sự bá đạo, hủy diệt và trầm trọng lao vùn vụt xuyên qua không khí, mục tiêu của nó chính là trái tim của Mounir Maya.
Dương Khả sinh ra từ một thế gia tu sĩ, làm sao cô có thể nhân từ với kẻ địch được chứ?
Vừa tấn công thì cô liền dùng một đòn trí mạng để kết liễu Mounir.
Tuy nhiên, mọi thứ đã không đi đúng chiều hướng tích cực đối với Dương Khả.
“Khá mạnh đấy!” Mounir nhàn nhạt nói, hắn ta đưa mắt nhìn thanh kiếm màu vàng chóe ẩn chứa nguồn năng lượng khổng lồ như thể nó dễ dàng phá vỡ cả một ngọn núi lớn.
Đáng tiếc, Mouinr Maya không phải là ngọn núi, hắn ta chính là người sở hữu dị năng “Khống Huyết”
“Huyết Độn!”
Ầm!!
Khai Sơn Kiếm, biến thể của Khai Sơn Ấn, Thiên Cấp hạ phẩm đã đánh không đúng vào Mounir Maya, nó đâm xuống mặt đất rồi nổ tung, một thanh kiếm giáng xuống như viên thiên thạch phá vỡ cả một vùng mặt đất rộng mấy chục mét, cảnh tượng hỗn loạn, đất đá bắn lên tứ tung, bụi mù bao phủ che lấp tầm nhìn con người.
“Không trúng?” Dương Khả khẽ nói, đôi mắt cô đang tìm kiếm mục tiêu là Mounir, trong lúc gần bị đánh trúng bởi Khai Sơn Kiếm, Mounir Maya đã biến thành một đám máu nhỏ rồi di chuyển cực nhanh, hắn ta biến mất khỏi thần thức của Dương Khả.
Rất nhanh, Dương Khả cảm thấy nguy hiểm xuất hiện ở phía sau, cô liền vội vàng xoay người trong khi kết ấn quyết, một đòn pháp thuật nằm trong Ngũ Hành Thánh Thuật đã lao vụt ra, nó nhanh chóng ngăn chặn một bàn tay khổng lồ to hơn năm mươi mét làm từ máu tươi.
“Huyết Ma Thủ Sát!” Tiếng hét dài phát ra từ Mounir Maya, tuy nhiên hắn thấy bại trong đòn tấn công đánh lén này bởi vì một ngọn lửa to lớn với hình dạng giống như một bức tường đã ngăn cản hết thảy.
Ầm!!
Hai luồng sức mạnh khủng khiếp va chạm rồi nổ tung, âm thanh vang vọng khắp đất trời, Dương Khả thành công thoát khỏi nguy hiểm nhưng cô cũng bị đẩy lùi ra thật xa tới mấy chục mét mới ổn định được.
“Khả năng chiến đấu, phản ứng đều rất tốt!” Mouir Maya nở nụ cười nhạt như thể hắn ta đang thưởng thức trận chiến chứ không phải căng thẳng, lo toan suy tính làm cách nào để bắt lấy Dương Khả.
“Ngươi cũng rất tốt!” Dương Khả ngưng trọng nói.
“Có pháp thuật gì nữa cứ dùng đi!” Mounir Maya thong thả nói.
“Được!” Dương Khả liền gật đầu.
Cô cũng nghe thấy mục đích của Souza là bắt giữ cô rồi nghiên cứu pháp thuật từ chính cô, trận chiến gay cấn này đang giúp Souza tìm hiểu chuyên sâu hơn về pháp thuật, hắn ta đang rất vui vẻ đứng bên ngoài, không vội vàng để bắt giữ Dương Khả.
Dương Khả thu hồi thanh kiếm pháp bảo, nó lơ lửng bay trước mắt cô, hai tay Dương Khả lại tiếp tục kết những ấn quyết pháp thuật tối nghĩa, ký hiệu huyền ảo bay xung quanh cô rồi nhanh chóng chìm vào trong thanh phi kiếm cấp năm hạ phẩm.
Ngay lập tức, nó liền phát ra ánh sáng nhàn nhạt, tiếng kiếm minh sắc bén vang vọng ra cùng trời cao, và rồi nó liền biến thành sáu thanh kiếm với sáu màu sắc khác nhau.
“Nhất Dương Trảm Ma, ngưng!”
“Kim Dương Kiếm, ngưng!”
“Mộc Dương Kiếm, ngưng!”
“Thủy Dương Kiếm, ngưng!”
“Hỏa Dương Kiếm, ngưng!”
“Thổ Dương Kiếm, ngưng!”
“Lấy Nhất Dương làm chủ, ngũ hành ngưng kiếm trận, Ngũ Hành Hợp Nhất!” 
“Ngũ Hành Thánh Kiếm Trận!” Giọng nói bình tĩnh cứ phát ra từ Dương Khả, cô đang thể hiện cho những con người ở gần đây nhìn thấy sức mạnh của Thánh Thuật, một loại pháp thuật chung của Quang Minh Thánh Điển mà Dương Khả mới học được chưa bao lâu.
Tất nhiên, để tìm hiểu về Ngũ Hành Thánh Kiếm Trận thì Dương Khả còn phải nhờ vào Ngọc Trang giúp đỡ, nếu không cô chẳng đủ khả năng tham ngộ nhiều huyền diệu đến thế, năm loại pháp tắc ngũ hành, lại có thêm Quang pháp tắc, một loại Thánh Trận có thể giúp tu sĩ bộc phát ra sức mạnh cực đại.
Năm thanh kiếm trôi nổi ở đó, mỗi một cây đều tỏa sáng rực rỡ, chúng phát một luồng uy áp cường đại trấn tụ toàn trường.
Tuy mắt nhìn thấy năm cây kiếm năm màu nhưng nó thực chất chỉ là một cây duy nhất, một loại huyền ảo của Ngũ Hành Thánh Kiếm Trận, kẻ địch rất khó khăn nếu như chạm trán phải Thánh Thuật này.
“Tiếp chiêu đi!” Dương Khả quát khẽ một tiếng, năm cây kiếm năm màu lập tức di chuyển theo một đường đi cực kỳ khó phán đoán, năm thanh kiếm nhẹ tênh bay giữa bầu trời, tiếp cận Mounir Maya.
“Thật là khó có thể tưởng tượng!” Mounir Maya kinh ngạc nhìn vào năm thanh kiếm đang bay, hắn không hề nhìn thấy Dương Khả dùng năng lực tiến hóa, tất cả chỉ thuộc về pháp thuật thần bí, một sự tham lam, ham muốn trong lòng hắn rằng phải chiếm hữu bí mật của pháp thuật càng tăng lên đáng kể.
“Đáng tiếc, đòn tấn công này dù rất mạnh nhưng không có tác dụng với ta!” Mounir Maya thản nhiên nói trong khi dang tay hai ra đón nhận trực tiếp Ngũ Hành Thánh Kiếm Trận của Dương Khả.
Cảnh tượng diễn ra trong dự đoán rằng Mounir Maya sẽ bị chém thành mấy mảnh đã không xảy ra, năm thanh kiếm xuyên thấu qua cơ thể của Mounir Maya rồi găm sâu vào mặt đất, cơ thể của hắn biến thành một đám máu lỏng cho nên Ngũ Hành Thánh Kiếm Trận không thể tổn thương hắn.
“Tất cả đã kết thúc rồi!” Mounir Maya chậm rãi cất tiếng nói.
“Không thể nào!!” Dương Khả cảm thấy bất ngờ vì công kích mạnh nhất của cô không tác một chút tác dụng, ngay sau đó, Dương Khả thấy Mounir đã tấn công tới.
Từ khắp bốn phương tám hướng, rất nhiều những giọt máu vốn đang nằm yên trên mặt đất bỗng nhiên bay lên, chúng biến thành từng cây châm máu khá dài có đầu nhọn, chúng liền lao tới tấn công Dương Khả.
“Huyết Châm!” Mounir Maya bình tĩnh cất tiếng nói.
Trong khi chiến đấu, hắn ta đã chôn dấu rất nhiều máu của chính hắn ở khắp nơi, chờ thời cơ kích hoạt đòn tấn công tuyệt sát để khống chế Dương Khả.
Đứng ở trung tâm hàng tá cây châm máu mạnh mẽ có thể phá thủng luôn cả vòng phòng hộ năng lượng của tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ, tỷ lệ thoát khỏi nguy hiểm của Dương Khả là cực kỳ thấp.
Tuy vậy, Dương Khả không thể bỏ cuộc, cô dùng linh lực để phòng thủ.
“Quang Thuẫn!” Dương Khả khẽ quát.
Ầm!!
Quang Thuẫn không chống chịu được quá lâu, rất nhiều cây châm máu bắn phá tới phá hủy Quang Thuẫn trong vài giây đồng hồ.
“Cẩn thận!!” Một số người dân bên dưới lập tức hét lên, vẻ mặt hoảng sợ, lo lắng.
Tuy vậy, bọn họ lại không giúp ích được gì, sức mạnh quá chênh lệch làm bọn họ trở nên vô lực, chỉ đành ngẩng đầu nhìn vào Dương Khả, nội tâm đang cầu chúc cho Dương Khả có thể an toàn.
“Kết thúc rồi!” Cá thể số bốn mươi nhàn nhạt nói.
Souza Volterra định gật đầu đồng ý, nhưng bất chợt hắn lại quay mặt nhìn vào phía Tòa Thành Fluchter.
“Có người!” Souza híp mắt trong khi nói.
Dương Khả gặp phải nguy hiểm lớn, vào giờ phút nguy hiểm, ngay khi Dương Khả sắp bị Huyết Châm bắn trúng thì chuyện lạ đã xảy ra.
“Cái gì thế!” Mounir giật bắn người.
“Không thể nào!!” Cá thể nhân bản số bốn mươi hét lên một cách hoảng sợ.
Tất cả mọi sự chú ý vốn đang đổ dồn vào Dương Khả, nhưng bây giờ mọi người lại đang nhìn về phía sau Dương Khả, nơi giữa bầu trời trên Tòa Thành Fluchter, một cô gái hiện thân ở đó.
Cùng lúc này, mọi thứ trở nên thật tĩnh lặng, toàn bộ mặt đất, vùng trời, hay cả những cây huyết châm dữ tợn đang tấn công Dương Khả, tất cả đều đứng giữa tại chỗ, không thể chuyển động.
“Các ngươi dám làm tổn thương đến người thân của ta ư?” Cô gái trẻ kia bình tĩnh nói, ánh mắt lạnh lùng quét qua ba người Souza Volterra, Mounir Maya và cá thể nhân bản số bốn mươi.
“Vậy thì đừng hòng nhận được sự tha thứ của ta!” Cô gái kia tiếp tục nói, một tay giơ lên rồi vỗ nhẹ về phía Mounir Volterra.
Ầm!!
Ngay tức khắc, không có một điềm báo gì, mấy trăm cây huyết châm nổ tung, mất hết sức mạnh, còn Mounir Maya thì phun ra một ngụm máu tươi, hắn ta bị một luồng sức mạnh vô hình, vô ảnh đánh trúng vào phần ngực, hắn ta bay ngược ra phía sau rồi đâm mạnh vào những cây cổ thụ bị đóng băng, toàn thân vỡ nát, máu tươi chảy ròng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.