Chương trước
Chương sau
Vùng đất phía bắc quốc gia Bali, Tòa Thành Fluchter.
Từ khi tòa thành đột nhiên mọc ra từ hư vô thì danh tiếng của thành trì này đã lan rộng ra với tốc độ chóng mặt, rất nhiều con người đang sinh tồn bên ngoài hoang dã đều bắt đầu lên đường tìm kiếm Tòa Thành Fluchter với hi vọng rằng họ sẽ có một chỗ ở, một mái ấm thật sự chứ không còn phải sống trong nguy hiểm luôn rình rập.
Tòa Thành Fluchter với bức tường cao hơn hai mươi mét, lại có nhiều người cùng sinh hoạt cho nên nó trở thành một địa điểm nóng bỏng.
Tuy nhiên, vào ngày hôm nay, vài vị khách không mời mang theo ý đồ xấu đã ghé thăm Tòa Thành Fluchter.
Số lượng không nhiều, chỉ có ba người mà thôi.
Một người là Souza Volterra với thần thái thong dong, dường như mọi thứ đều nằm ở trong lòng bàn tay của hắn.
Một trong số ba người thì trông rất lạ mặt, từ thái độ kính cẩn đối với Souza Volterra của hắn ta thì chứng minh hắn ta là người hầu của Souza, cũng giống như cá thể nhân bản số ba mươi chín vậy.
Người cuối cùng bất thình lình là Huyết Giới – Mounir Maya, một vị thủ lĩnh của khu căn cứ cỡ lớn, mặc dù mặt mũi hơi xanh xao vì bị thương, tuy nhiên tổng thể thì trạng thái của hắn ta vẫn rất tốt, bảo toàn được thực lực lớn nhất mà hắn có thể phát huy ra.
Ba người này đạp lên không khí, một khả năng đặc trưng cho người tiến hóa cấp bốn hay sức mạnh bằng cấp bốn, tương đương với Tứ Dương sơ kỳ trở lên, giẫm lên không khí, đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống Tòa Thành Fluchter đang náo nhiệt với một bầu không khí sôi nổi, tràn đầy sức sống.
“Không ngờ tên Sven kém cỏi kia lại xây dựng ra được một tòa thành hùng vĩ như vậy!” Huyết Giới – Mounir Maya nhìn đăm đăm, vẻ mặt bất ngờ, ẩn sâu trong hai con ngươi màu đỏ nhạt là một sự đố kỵ nồng đậm.
Dù hắn là thủ lĩnh, chỉ huy chục ngàn người nhưng hắn vẫn không đủ khả năng xây dựng ra một thành trì có hệ thống kiến trúc toàn vẹn, cung cấp mọi yêu cầu sinh hoạt cho con người.
Hắn cũng xây dựng ra được một tòa thành bằng gỗ kết hợp với đá cứng nhưng không hoành tráng bằng Tòa Thành Fluchter.
Một Chỉ Huy Cường Hóa yếu kém có thể sở hữu tòa thành lớn làm hắn cảm thấy tức giận, ghen tỵ.
Rõ ràng là tòa thành này vốn dĩ nên thuộc về hắn, Mounir Maya, người được xưng là Huyết Giới.
“Nó chưa tồn tại lâu, chỉ khoảng một hai ngày, đúng như tin tức mà tôi thu thập được!” Một người khác lên tiếng nói ra.
“Làm tốt lắm, số bốn mươi, sau này ta sẽ cho người chỉ huy một vài cá thể nhân bản.” Souza Volterra bình thản cất tiếng nói với đôi mắt đang dò xét Tòa Thành Fluchter.
Hắn đang thực hiện kế hoạch ở quốc gia Bali thì hay tin từ số bốn mươi rằng có một chuyện lạ vừa xảy ra, Tòa Thành Fluchter đột ngột xuất hiện một cách bí ẩn, dù cho người dân thường hay kể chuyện rằng chính một con người vĩ đại gọi là Ngọc Trang, Hồng Y Giáo Chủ của Giáo Đình gì đó làm nên nhưng số bốn mươi, hay luôn cả Souza và Mounir đều không tin tưởng.
Làm sao một chuyện như thế lại tồn tại chứ?
Khoát tay tạo ra một tòa thành lớn ư?
Đi lừa gạt mất kẻ ngu đần thì còn được!
Tuy nhiên, vì để không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào có lợi cho hắn, Souza Volter đã đích thân tới đây cùng hai người kia để kiểm tra Tòa Thành Fluchter.
Bằng nhiều khả năng không tưởng, Souza Volterra chỉ tiêu hao một vài giây trong việc kiểm tra toàn bộ thành trì, đôi mắt hắn lóe lên tia sáng sắc lạnh, giọng nói hời hợt vang lên: 
“Xem ra những gì con người sống ở đây truyền tai nhau là thật!”
“Tại sao ngài lại nói như thế? Tin đồn kia khả năng cao là giả!” Mounir hỏi bằng vẻ mặt nghi ngờ.
Trước đó vài chục phút đồng hồ, hắn là một vị thủ lĩnh không bị ai quản thúc hay trói buộc, tuy nhiên khi chiến đấu với Venger Thức Tỉnh, không được người khác trợ giúp, lại còn gặp phải Souza Volterra, hắn ta chỉ đành phải tuân lệnh của Souza, không nghĩ tới việc phản kháng hay bỏ chạy bởi vì Mounir rất sợ Souza bởi sức mạnh của Souza là một thứ không nằm trong sự hiểu biết của con người.
Không đối đầu với Souza thì không thể hiểu rõ Souza khủng bố đến cỡ nào.
“Bọn người bên dưới đang dùng thứ gọi là pháp thuật.” Souza Volterra bình tĩnh trả lời, đôi mắt của hắn thu hết tình cảnh sinh hoạt của con người trong thành trì bao gồm những con người đang lợi dụng pháp thuật làm nhiều thứ như đốt lửa, chuyển vật, truyền âm…
“Ngay cả pháp thuật cũng tồn tại chứng tỏ tin đồn kia là thật!”
“Không ngờ pháp thuật luôn xuất hiện trong những câu chuyện thần thoại, truyền thuyết lại thật sự tồn tại.” Mounir bần thần lẩm bẩm trong khi ngưng tụ ánh mắt quan sát phía dưới, tận mắt nhìn thấy thì hắn ta mới bị thuyết phục.
“Có vẻ như số ba mươi chín và số ba mươi tám đã bị người tên Ngọc Trang đi cùng Sven Fluchter và Taha Juma đánh bại.” Souza Volterra hững hờ lên tiếng.
Mounir Maya và số bốn mươi quay đầu nhìn vào Souza, bọn họ cảm thấy ngưng trọng vì biết rõ người bị đánh bại chính là những thuộc hạ của Souza Volterra.
Mà mỗi một thuộc hạ của Souza đều có thực lực từ tiến hóa cấp năm trở lên, Mounir từng chiến đấu với một người nên hắn ta mới cảm thấy trầm trọng, tuy nghĩ, khi nghĩ đến sức mạnh khổng lồ của Souza Volterra, Mounir lại bình thường, không hề lo lắng nữa.
“Chúng ta đến đây để làm gì vậy?” Mounir Maya nghi ngờ hỏi, hắn đi theo Souza nhưng chẳng biết mục đích của chuyến đi là gì, có vẻ như nó còn hơn cả việc thăm dò Tòa Thành Fluchter.
“Tất nhiên là trừng trị những kẻ dám sử dụng pháp thuật và chờ đợi người tên Ngọc Trang kia, ta cảm thấy hứng thú với cô gái đó.” Souza cười nhạt một tiếng.
Trong sự kinh ngạc của Mounir Maya, bàn tay của Souza bỗng nhiên vỗ nhẹ xuống dưới, một cái phất tay không dùng nhiều sức mạnh nhưng lại tạo ra một luồng năng lượng khủng khiếp giáng xuống Tòa Thành Fluchter.
Souza Volterra tấn công!
Dị năng “Không Khí”, một đòn công kích mạnh mẽ vượt qua cả tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ!
Ầm! Ầm!!
Ngay tức khắc, trận pháp phòng thủ của Tòa Thành Fluchter vừa lóe lên tia sáng định ngăn cản đòn tấn công bất ngờ nhưng lại quá yếu ớt, nó vỡ tung vào lúc chạm vào năng lượng không khí xung kích mạnh bạo của Souza Volterra.
“Quá mạnh!! Những người bên dưới làm sao có thể sống sót!” Mounir mở to hai mắt ra rồi nhìn vào Tòa Thành Fluchter, hắn ta giật mình vì sự tàn nhẫn của Souza, không hề quan tâm tới mạng sống con người ở bên trong thành trì.
Đòn tấn công hủy diệt phủ xuống theo diện rộng, mắt thấy nó chuẩn bị ập tới giết chết nhiều con người đang hoảng loạn bên dưới thì một bóng người lả lướt đã xuất hiện trước đòn tấn công này, người kia khẽ quát nhẹ một tiếng:
“Đừng hòng tổn thương mọi người!”
Keng! Keng! 
Cùng lúc này, một thanh kiếm màu vàng nhạt bay lên từ bên dưới thành trì, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ và sắc bén, mũi kiếm đâm thẳng vào luồng năng lượng đang đánh xuống từ trên cao.
Ầm! Ầm!
Hai nguồn sức mạnh lớn va chạm tạo nên một tiếng động nổ vang vọng khắp đất trời, những người dân trong thành trì lập tức bịt hai tai lại, vẻ mặt hoảng sợ trong khi nhìn lên cao, bọn họ cảm thấy một cảm giác đè nén quanh quẩn bao phủ Tòa Thành Fluchter.
“Có người?” Mounir Maya kinh ngạc thốt ra.
“Pháp thuật cũng có thể làm ra những thứ kỳ lạ này ư?” Souza Volterra chầm chậm cất tiếng nói, ánh mắt đánh giá pháp bảo là thanh kiếm màu vàng nhạt vừa đỡ được một đòn tiện tay của hắn.
“Pháp bảo? Quả là một loại vật không tệ, rất hữu ích!”
Souza thể hiện thái độ không vội vàng, sau khi nói xong, hắn ta nghiêng đầu nhìn vào một cô gái đang đứng giữa không khí, đó là Dương Khả với một bộ quần áo giống như thời cổ đại, gương mặt xinh đẹp càng bừng bởi khí chất anh hùng, mạnh mẽ của Dương Khả, trông cô vừa giống như một tiểu thư danh giá của danh môn vọng tộc vừa giống như một nữ anh hùng hào hiệp bất kham.
Thanh kiếm pháp bảo cấp năm hạ phẩm bay về tay Dương Khả, cô cảm thấy hơi khó chịu vì vừa dùng sức mạnh khá lớn ngăn cản Souza Volterra giết chết người dân bên dưới, dù sao cảnh giới của Dương Khả là Ngũ Dương sơ kỳ, còn chưa làm quen sức mạnh cho nên cô hơi thua kém Souza.
“Các ngươi là ai? Tại sao lại tấn công những người dân vô tội chứ?” Dương Khả lạnh lùng lên tiếng hỏi, đôi mắt chú ý quan sát ba người đang đứng ở đối diện.
Mỗi một người đều tỏa ra cảm giác nguy hiểm nồng nặc, nếu như chiến đấu bùng nổ thì tỷ lệ chiến thắng của Dương Khả không cao, cho nên cô vừa gửi tin nhắn cầu cứu cho Ngọc Trang.
Thiên Hoàng Tử Tinh Quy thì không có sức mạnh, Tiêu Mị đang hấp thu bổn nguyên chẳng thế tiếp chiến với đám người xấu cùng Dương Khả, cho nên một mình Dương Khả phải cản trở ba người này cho đến khi Ngọc Trang hay tiếp viện đến.
“Mounir, cô gái này là việc của ngươi, hãy bắt giữ cô ta, ta muốn nhìn xem thứ gọi là pháp thuật này có bí mật gì!” Souza Volterra không trả lời lại Dương Khả, hắn ta quay đầu ra lệnh cho Mounir Maya.
“Được!” Mounir liền gật đầu đáp, hắn ta không dám chống đối mệnh lệnh từ Souza, nếu không hắn sẽ có kết cục giống như bốn thủ lĩnh khác, bọn họ đều bị đánh giết thành mấy chục mảnh, chết đến không thể chết lại, đó là một trong các lý do khiến Mounir sợ hãi Souza.
“Hãy buông tay chịu trói đi nếu như cô không muốn bị đau!” Mounir bước tới một bước, tiếng nói nhàn nhạt đe dọa Dương Khả.
Hắn là thủ lĩnh quyền cao chức lớn, làm sao có thể nghĩ bản thân thua kém Dương Khả được chứ?
“Ta sẽ bảo vệ nơi này, các ngươi đừng hòng gây hại đến người dân vô tội!” Dương Khả đề cao giọng nói với đôi mắt chăm chú, linh lực bùng lên cao tạo ra những cơn gió mạnh thổi ngang.
“Vậy thì không còn cách nào khác…” Mounir trầm giọng nói, sau đó những giọt máu chảy ra từ bên dưới làn da của hắn rồi lơ lửng xung quanh Mounir như thể chúng đang tạo ra một lớp kết giới bảo vệ hắn, và cũng là thứ mà hắn dùng để tấn công kẻ địch.
Huyết Giới – Mounir Maya!
Đó là danh hiệu do người khác gọi hắn, một dị năng tên là “Khống Huyết” cực kỳ mạnh mẽ!
- --
Ngồi bốn tiếng viết được có nhiêu, mong mọi người thông cảm, mắt cận nặng rồi, ngồi lâu cảm thấy đau mắt, khó chịu, lại không có điều kiện, thời gian đi phẫu thuật chữa mắt...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.