Hoàng hôn buông xuống vùng đất bằng phẳng, tựa như một bức tranh vẽ mờ ảo, con sông lớn uống lượng khúc khuỷu như là một họa tiết đặc trưng tô lên bức tranh một vẻ đẹp yên bình, tường hòa.
Thập Linh Hỏa thành như một con cự thú chiếm lấy hết phần sáng của bức tranh, với khuôn viên lớn, có thể chứa ba mươi ngàn người mà không chen chút, tòa thành tỏa ra một cỗ khí thế uy nga sững sừng không ngã.
Đây chính là ngôi nhà của mười ngàn người! Một ngôi nhà rắn chắc không sợ gió bão, mưa xa và không cần lo đến lũ quái vật ở bên ngoài tường thành. Hôm nay, mười ngàn người kia mở rộng vòng tay ấm áp chào đón hơn hai ngàn người khốn khổ vừa thoát khỏi địa ngục trần gian.
Thanh Vũ đứng trên tòa tháp cao, nhìn thấy những tia sáng cuối cùng của một ngày bận rộn phủ xuống Thập Linh Hỏa thành, ánh sáng màu vàng pha lẫn một chút sắc cam giống như một chiếc áo choàng mỹ lệ.
Thanh Vũ có thể nhìn thấy các cậu bé đang chơi đùa, chúng không phải đùa giỡn như các đứa trẻ bình thường khác, mà chúng đang nhảy lên những tòa nhà cao ba bốn tầng, chơi trò đuổi bắt rong ruổi kéo dài cả một dãy nhà lớn, đôi khi có tiếng cười trong trẻo mà thoải mái vọng ra khiến mọi người ở dưới phải ngước nhìn lên, sau đó họ vừa cười nhạt vừa mắng bọn chúng tinh nghịch.
Có một đứa trẻ nghịch ngợm nhảy lên một tòa nhà bốn tầng, say mê trước vẻ đẹp của buổi chiều yên bình ngắn ngủi, cậu bé nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/1098113/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.