Sau khi Tôn Phụng khóa xe lại quay người đi về phía Lăng Viễn vừa đi vào.
Đứng trước cửa thang máy, Tôn Phụng nhìn thấy thang máy vừa lên tầng 9 thì dừng lại, cô liền ấn lên tầng đó.
Cửa thang máy mở ra, Tôn Phụng đi ra ngoài, nhưng không biết là căn nào, cô cầm điện thoại gọi cho Lăng Viễn.
Chuông đổ rất lâu Lăng Viễn mới nghe máy, “Alo…”
“Cậu mở cửa đi, tôi đang ở ngoài cửa nhà cậu.”
Lăng Viễn nghĩ chắc không phải, sao cô ấy lại biết nhà mình, anh liền đi ra ngoài mở cửa ra, Tôn Phụng nghe thấy động tĩnh thì quay lưng lại, thấy Lăng Viễn đang đứng trước cửa, đi qua, “Tôi đói rồi, cậu bảo nấu cơm cho tôi ăn mà, bây giờ lại nuốt lời à?”
Lăng Viễn nhìn thấy cô vừa tức vừa buồn cười, “Chị đói đến vậy thật à?”
“Sắp 9 giờ rồi, còn không đói được sao?”
Lăng Viễn né người sang một bên để Tôn Phụng vào nhà, “Chị vào đi.”
Sau khi đi vào, Tôn Phụng nhìn một lượt căn hộ của Lăng Viễn, bên cạnh phòng khách là phòng bếp kiểu mở. Mấy túi xách ở siêu thị đặt trên bàn sứ Đại Lý nhẵn bóng, trong đó còn có mấy đồ thực phẩm. Nhìn tới đây, tim Tôn Phụng lại đập mạnh. Nhưng vẫn quay đầu nhìn Lăng Viễn bình tĩnh nói, “Cậu định nấu món gì vậy, để tôi giúp cậu.”
“Nấu lẩu rất nhanh, chiều nay ở nhà tôi đã ninh sẵn nước dùng.” Lăng Viễn đi qua lấy rau từ túi xách ra, “Chỉ cần chuẩn bị ít rau nữa là được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-la-em/3087655/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.