Tôn Phụng chuẩn bị xong bánh mỳ sandwich và sữa, Lăng Viễn cũng vừa vệ sinh cá nhân từ nhà tắm ra, trên bàn đã có hai phần bữa sáng cho hai người.
“Đến ăn sáng đi, tôi làm đơn giản thôi, cũng không biết bữa sáng ở nước ngoài cậu ăn có quen không.” Tôn Phụng nói rồi ngồi xuống bàn.
“Cảm ơn.” Lăng Viễn ngồi xuống, cắn một miếng sandwich, “Chị làm rất ngon, bây giờ ở trong nước mọi người ăn sáng cũng không quá phức tạp, gần như này.”
“Ăn xong rồi chúng ta đến bệnh viện, tôi đưa cậu đến khoa ngoại gan mật làm thủ tục.”
“Tôi không thể theo chị sao? Khoa ngoại gan mật cũng thuộc khoa ngoại mà.” Hôm qua Lăng Viễn đã được chứng kiến y thuật của Tôn Phụng, càng muốn theo để học tập, hơn nữa cô lại là người Trung Quốc, trao đổi cũng rất tiện.
“Điều này…e rằng hơi khó khăn, trong nước cậu là bác sĩ khoa ngoại gan mật, phía phòng y vụ sẽ phân công cậu đến khoa ngoại gan mật. Hơn nữa, thực sự tôi cũng rất bận, không có thời gian để chỉ dẫn cậu.”
Dù Lăng Viễn rất muốn theo Tôn Phụng, nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thực.
Đến bệnh viện, Tôn Phụng đưa Lăng Viễn tới thẳng khoa ngoại gan mật.
Bước vào trong phòng làm việc của trưởng khoa ngoại gan mật, Tôn Phụng dùng tiếng anh để nói với người ngồi trong đó, “Chris, đây là bác sĩ Lăng Viễn đến từ Bắc Kinh, tới bệnh viện chúng ta để nghiên cứu, học tập.”
“Ồ, chào bác sĩ Lăng, tôi cho rằng cậu tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-la-em/2640217/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.