Ngay lúc Niên Tiểu Mộ đang bối rối bày ra vẻ mặt 囧, chuẩn bị đứng lên, chấm dứt màn xấu hổ này.
Giây tiếp theo, phía trên đầu cô lại xuất hiện một cái bóng nho nhỏ.
“Chị xinh đẹp, sao chị lại đè cha em vậy?” Giọng nói non nớt giống như sấm sét nổ ngay bên tai!
Niên Tiểu Mộ vừa ngẩng đầu, liền đối mặt với khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Lục Lục.
Đôi mắt to chớp chớp, mờ mịt lại kinh ngạc nhìn bọn họ.
“Không phải đè… Tiểu Lục Lục, em nghe chị nói…”
“Bịch…”
Niên Tiểu Mộ hoảng hốt, cơ thể vừa chống dậy nên không ổn định, nháy mắt lại đè lên người Dư Việt Hàn, môi anh đào lập tức dán lên môi mỏng của anh…
Hơi thở bá đạo quen thuộc, mang theo vị bạc hà nhàn nhạt.
Hình ảnh hai người gặp nhau trong bệnh viện một lần nữa hiện lên trong đầu cô… Mang theo cả hơi thở chết chóc!
Niên Tiểu Mộ giật nảy mình, giống như bị điện giật, vội vàng đứng dậy khỏi người anh, không chút nghĩ ngợi lùi về phía sau.
Cô không dám nhìn thẳng Dư Việt Hàn…
Giờ cô nói không phải cố ý, anh có tin không?
Hoặc là, nói xin lỗi thì có lẽ sẽ không chết quá thảm?
Niên Tiểu Mộ rối rắm vài giây, cuối cùng vẫn tuân theo bản năng, lùi vào góc tường cách anh xa nhất.
“Tôi không cố ý, anh cho tôi xin lỗi!”
Dư Việt Hàn sống nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên anh bị một người phụ nữ đè xuống đất hôn…
Còn là ngay trước mặt con gái anh.
Nếu ánh mắt có thể giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/529/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.