Anh… không phải anh đi rồi sao?
Sao đột nhiên xuất hiện sau lưng cô được…
Có nghĩa là, vừa rồi cô mắng ánh không có mắt nhìn người, anh đều nghe thấy?
Chỉ trong ngắn ngủi một giây mà trong đầu Niên Tiểu Mộ đã hiện lên cả trăm phương án chạy trối chết.
Nhưng đến lúc muốn thực thi thì hai chân lại nặng như chì, có làm sao cũng không nhấc chân lên được, chỉ có thể mở to hai mắt nhìn anh từng bước từng bước một tiến về phía cô.
Đôi mắt đen và lạnh lẽo như mắt chim ưng nhìn lướt qua người cô.
Chủ động xin lỗi trước?
Hay là đánh chết cũng không chịu thừa nhận?
Ngay khi Niên Tiểu Mộ định mở miệng, Dư Việt Hàn lại thản nhiên dời mắt, đi lướt qua cô.
Phù…
Thì ra chỉ là sợ bóng sợ gió thôi.
Không đợi cô thầm cảm thấy may mắn trong lòng xong thì lại thấy anh đi đến cửa biệt thự rồi dừng bước.
Anh không quay đầu, dặn dò quản gia, “Hộ lý Niên đang rảnh rỗi quá, ông đi hỏi thử xem có ai trong biệt thự thấy không thoải mái ở đâu, bảo họ tập trung lại cho cô ấy khám xem thế nào.”
Niên Tiểu Mộ, “…”
Biết ngay mà, sao người đàn ông đã xấu bụng lại thù dai kia có thể bỏ qua cho cô chứ!
Lấy việc công trả thù riêng mà mặt không đỏ hơi thở không gấp.
Niên Tiểu Mộ vừa định kháng nghị, Dư Việt Hàn đã ra khỏi biệt thự, lên xe.
Cửa xe đóng lại, xe chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867686/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.