Niên Tiểu Mộ nằm trên giường, nghĩ thế nào cũng không ra, vì sao cô chỉ ăn một bát mì mà cuối cùng lại thành ngủ cùng Dư Việt Hàn…
Nhưng nhìn khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Lục Lục, đến ngay cả cô cũng không đành lòng từ chối, càng đừng nói đến Dư Việt Hàn vẫn luôn cưng chiều Tiểu Lục Lục như vậy.
Nghe quản gia nói, anh cực kỳ không thích người khác vào phòng mình.
Phá lệ để cô ở lại, chắc là vì Tiểu Lục Lục.
Niên Tiểu Mộ lặng lẽ quay đầu, nhìn về phía bên kia giường.
Người đàn ông với thân hình cao lớn thẳng tắp, nằm ở vị trí xa cô nhất, một tay gối đầu, đôi mắt nhắm chặt, hô hấp đều đều.
Nhìn qua, hình như đã ngủ say.
Khuôn mặt anh tuấn dưới ánh sáng mờ ảo, giống như yêu ma quyến rũ con người…
Giường rất lớn, ba người ngủ nhưng không ai chạm ai.
Sự phòng bị của Niên Tiểu Mộ cũng dần dần biến mất.
Vừa ăn no xong thường rất dễ buồn ngủ.
Bây giờ đã rất khuya rồi.
Cô ngáp một cái, duỗi tay ôm Tiểu Lục Lục vừa cọ vào ngực cô, không chịu được nhắm mắt lại.
Trong trí nhớ hai mươi mấy năm qua của Dư Việt Hàn, anh chưa từng ngủ cùng một người phụ nữ xa lạ nào.
Nhận thấy người bên cạnh đều đã ngủ, anh chậm rãi mở mắt.
Liếc mắt nhìn về phía Niên Tiểu Mộ.
Người phụ nữ ngủ trong tư thế rất ngoan ngoãn, không giống với Niên Tiểu Mộ tùy tiện lại hoạt bát anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867638/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.