Vừa định mở miệng cho cô rời đi, bỗng nhiên nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Tiếng bước chân rất nhẹ, hình như còn có cả tiếng khóc…
Dư Việt Hàn hơn ngẩn ra, mới vừa nhận ra gì đó, liền thấy một thân hình nho nhỏ chạy vào cửa.
“Cha…” Tiểu Lục Lục vừa nhìn thấy Dư Việt Hàn, khóc lóc nhào vào lòng anh, cái đầu nhỏ sợ hãi cọ cọ vào ngực anh.
“Làm sao vậy?” Tim Dư Việt Hàn thắt lại, không chút nghĩ ngợi ôm cô bé vào lòng, cúi đầu hỏi.
Thoáng nhìn qua khuôn mắt trắng trẻo, mũm mĩm của cô bé phủ đầy nước mắt, trái tim giống như bị người ta bóp chặt.
“Con không thấy chị xinh đẹp của con đâu cả…” Tiểu Lục Lục tủi thân bĩu môi, mắt to chớp chớp, hạt nước mắt to như hạt đậu nháy mắt rơi xuống.
“Con muốn nói đến cô ấy?” Dư Việt Hàn ôm cô bé, hơi hơi xoay người, tay dài chỉ chỉ về hướng Niên Tiểu Mộ đang đứng cạnh sô pha.
Niên Tiểu Mộ, “…”
Lúc này có chút xấu hổ.
Nửa đêm đói bụng, cô dậy nấu bát mì ăn mà thôi.
Tại sao cảm thấy mình giống như kẻ trộm, còn liên tiếp bị bắt chứ.
“Chị xinh đẹp, vì sao chị lại ở trong phòng cha em?” Tiểu Lục Lục thấy cô, vui vẻ nâng cánh tay nhỏ lên lau nước mắt, giây tiếp theo giống như phát hiện ra chuyện gì rất ghê gớm.
Không đợi Niên Tiểu Mộ giải thích, cô bé liền cười tủm tỉm lăn một vòng trong lòng Dư Việt Hàn.
“Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867636/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.