“Sao lại không điều tra được gì chứ? Đây là chuyện tốt do cháu làm ra, chẳng lẽ cháu không nhớ gì sao?” Bà cụ Dư vỗ lên tay vịn của cái ghế, gấp gáp hỏi.
Câu hỏi trắng trợn của bà cụ khiến không khí trong phòng chợt có chút quái dị.
“Cháu nói thật cho bà biết đi, có phải cháu bắt nạt cô bé nào đó xong lại không phụ trách, nên người ta mới giận mà bỏ lại Tiểu Lục Lục cho cháu?”
“Bà!” Sắc mặt của Dư Việt Hàn đen thui.
Gân xanh nổi đầy trên trán, nghiến răng nghiến lợi.
“Cháu chưa từng chạm qua bất kỳ người phụ nữ nào!”
Lúc đầu anh hoài nghi Tiểu Lục Lục không phải con gái ruột của anh.
Sau đó anh lại hoài nghi, liệu có phải đối phương vì muốn đạt được mục đích nào đó nên mới để con gái lại bên cạnh anh.
Chỉ cần anh kiên nhẫn chờ đợi, sớm muộn cô ta cũng sẽ lộ ra chân tướng…
Thế nhưng hai năm rồi.
Tròn hai năm, người phụ nữ kia vẫn chưa từng xuất hiện.
Giống như mục đích cô ta đưa con gái tới bên anh, chỉ là để con gái được nhận tổ quy tông!
“Không có chạm qua, không có chạm qua, đàn ông các người ngoài miệng đều nói thế, lời thề son sắt, kết quả không phải tới cả con cũng có sao?” Vẻ mặt bà cụ Dư biến đổi, giận dỗi như một đứa trẻ.
Nghe vậy Dư Việt Hàn mới nghĩ tới, lời nói của anh đã làm cho bà nội nhớ tới người ông nội đã mất, còn có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867599/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.