-Khoa Nhĩ, ngươi mau mang theo mọi người thoái lui, ta phải tiêu diệt huyệt động tà ác này.
Khoa Nhĩ - Lam Địch giật mình nhìn thánh kiếm trước người ta , trong lúc nhất thời không ngờ cũng không có phản ứng gì.
Ta vội la lên:
-Đi mau a! nơi này có thể sẽ phát sinh nổ lớn đó.
Khoa Nhĩ - Lam Địch đột nhiên bừng tỉnh, tự mình đái lĩnh 18 thủ hạ đã hoàn toàn khôi phục nhanh chóng rời đi. Ta thở phào nhẹ nhõm, ngưng thần nhìn kỹ huyệt động trước mắt. Mưa đã tiêu mất, trong huyệt động lại dần dần toát ra trận trận âm phong, ta biết, yêu thú rất có có thể sẽ lại xuất hiện. Ta giơ Tô Khắc Lạp Để pháp trượng lên, khiến dung hợp năng lượng rót vào trong đó, quang mang đại phóng từ bảo thạch trong suốt ở đầu trượng phát ra, thể tích thánh kiếm lại đại tăng, dưới sự khống chế của ta bay tới cửa động, khí tức thần thánh ngân bạch sắc không ngừng phóng thích, mũi kiếm chỉ xuống phía dưới, nhắm ngay trung tâm động. Ta nheo mắt, vận động năng lượng thánh kiếm tới cực hạn, hét lớn:
-Đi tìm chết đi.
Tô Khắc Lạp Để pháp trượng đột nhiên hạ xuống, thánh kiếm mang theo quang mang ngân bạch sắc thật lớn chợt biến mất trong huyệt động, vô số thanh âm thê lương rung thiên động địa vang lên, đại địa bắt đầu không ngừng run rẩy, ta tập trung ý niệm, nhanh chóng thuấn chuyển ra ngoài trăm thước, ngay khi ta biến mất, trong nháy mắt, huyệt động ầm ầm nổ lớn, rừng rậm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158899/quyen-11-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.