Chương trước
Chương sau
-Bọn họ cũng nhân được truyền thừa của thần sao?

Ta gật gật đầu. Thiểm Vân lại than:

-Nhiệm vụ trên vai các ngươi rất nặng a, cố gắng lên, lúc nào tiện ta sẽ dẫn bọn ngươi đi gặp phụ thân.

Chợt phía sau có tiếng người vang lên:

-Hay bây giờ luôn đi, ta trở lại rồi, cũng muốn gặp mặt lão nhân gia một chút.

Ta quay đầu lại nhìn, thì ra là Chiến Hổ đại ca, những người khác cũng cùng đến.

-Nhị ca, đại ca đâu?

Chiến Hổ hỏi.

-Đại ca mang binh phía trước tuyến tùy thời chiến đấu, cả hai chúng ta đều không thể đi đâu được vì địch quân luôn nhòm ngó.

Chiến Hổ vuốt cằm nói:

-Chúng ta bây giờ đi gặp phụ thân đi, Trường Cung, ngươi và ta cùng đi đi, công chúa...cứ ở tại chỗ này, Nhị ca, Trường Cung đã nói hết chuyện của chúng ta cho huynh rồi chứ?

Thiểm Vân nói:

-Rồi, nhưng tính tình của phụ thân ngươi cũng biết, có thể thành hay không còn phải xem vào miệng lưỡi của các ngươi thôi, ta sẽ tận lực giúp các ngươi. Hy vọng với thân phận của thần chi sứ giả các ngươi có thể đả động người.

Ta nói với Mộc Tử:

-Công chúa, người và Khách huynh cùng các vị huynh đệ hãy ở đây chờ một lúc, ta và hai vị đại ca đi bái kiến thân vương điện hạ, chỉ khi có được sự ủng hộ của ngài, nhiệm vụ của chúng ta mới có hy vọng hoàn thành.

Mộc Tử nhu thuận gật gật đầu, nói:

-Cẩn thận nhé. Xong sớm còn quay lại.

Bộ dáng nàng tựa như thê tử dặn dò trượng phu vậy, ta liếc thấy Khách Luân Đa đã ý tứ quay đi mới khẽ gật đầu với nàng, rồi xoay người cùng Chiến Hổ, Thiểm Vân hai vị đại ca cùng đi.

Ra khỏi thân vương phủ, ta hỏi:

-Thân vương điện hạ hiện ở nơi nào, người không trở về nơi này sao?

Thiểm Vân thở dài, nói:

-Thế cục bây giờ khẩn trương như vậy, phụ vương cả ngày đều túc trực ở bộ chỉ huy, ngươi yên tâm đi, dù phụ vương có ở đâu thì vẫn có một phòng riêng để nghỉ ngơi mà, chúng ta cứ đến đó là được.

Ta cười nói:

-Ai bảo đệ lo lắng?

Chiến Hổ nói:

-Được rồi, Nhị ca, chúng ta nơi này có đại phu hay không, đệ đang tìm người đến xem vết sẹo này của Trường Cung, nó ảnh hưởng đến hắn nhiều lắm.

Thiểm Vân còn chưa có trả lời, ta đã cướp lời:

-Không cần vội, chánh sự quan trọng hơn.

Thiểm Vân liếc nhìn Chiến Hổ một cái, rồi nói với ta:

- Ngày mai ta sẽ đi tìm đại phu cho, bây giờ đại phu cả ba nước cơ bản đều tập trung đến đây mà.

Ta mỉm cười, cũng không nói gì thêm.

Tên đường đi đến bộ chỉ huy ta phát hiện, trong yếu tắc không riêng gì số lượng binh lính và ma pháp sư rất đông mà còn có các hình các sắc tiểu thương cũng phi thường đông, hơn nữa đại bộ phận đều là mua bán những nhu yếu phẩm hoặc các loại binh khí hộ giáp. Ta kinh ngạc hỏi:

-Thiểm Vân đại ca, tại sao ở yếu tắc lí còn có người mua bán binh khí, hộ giáp. Bọn họ có thể có sinh ý sao?

-Đương nhiên có sinh ý, không ra tiền thì làm gì có ai chịu làm, các ngươi cũng biết, đã mấy trăm năm chưa từng xảy ra chiến tranh, mấy trăm năm hòa bình, khiến cho chiến đấu lực của cả ba nước cùng với chiến tranh vật tư trữ đều bị cắt giảm nghiêm trọng, lúc xảy ra chiến sự vì thế đã hình thành một thị trường rất lớn. Bây giờ tiêu hao lớn nhất chính là ma tinh thạch và cung tiễn. Quả thực mà nói, liên quân ba nước chúng ta chiến đấu lực thật sự không bằng ma thú liên quân, nếu không có Tư Đặc Luân yếu tắc chỉ sợ rằng Đông đại lục đã thất thủ rồi. Đó cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến ta ủng hộ các ngươi hòa đàm.

Thì ra tình hình đã khẩn trương như vậy, điều này càng làm ta tăng thêm quyết tâm xúc tiến hòa đàm thành công bằng được.

-Các ngươi trông, kia là bộ chỉ huy rồi.

Theo hướng Thiểm Vân chỉ chúng ta nhìn lại, đây là bộ chỉ huy sao? Quả thực trông rất giống một tòa thành. So với thân vương phủ thì khác nhau đến một trời một đất a.

Bộ chỉ huy bố trí tựa như hoàng cung của Ma tộc vậy. Nếu nói nó là nội cung, vậy cả yếu tắc chính là ngoại cung. Bốn phía bộ chỉ huy đều có thành tường chắc chắn, lại được một nhánh quân đội bảo vệ. Dù chưa được nhìn hết bên trong, nhưng có thể tưởng tượng được mức độ hoành tráng của nó rồi.

Thấy bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của ta, Thiểm Vân cười nói:

-Giật mình không, lần đầu tiên tới nơi này ta cũng rất kinh ngạc, sau mới biết nó còn có tác dụng khác nữa, cho dù yếu tắc bị phá, bằng vào phòng ngự của bộ chỉ huy cũng có thể chống đở một đoạn thời gian rất lâu, cả yếu tắc xếp đặt phi thường tinh tế, sau này ngươi sẽ phát hiện, yếu tắc không thể không thành lập thị trường, ngươi biết tại sao không?

Đầu tiên ta ngây ra rồi rất nhanh tỉnh lại, nhất thời đã nghỉ ra những ngoắt nghéo trong đó, thong thả trả lời:

-Hẳn là sợ bị ma thú hai tộc chiếm lĩnh đúng không.

Thiểm Vân tán dương nói:

-Đúng vậy, nếu có thể có đại lượng ma pháp tinh thạch, cho dù quân đội ma thú hai tộc có nhiều hơn cũng không cần sợ. Mặc dù bây giờ đã thu mua khắp nơi trên Đông đại lục nhưng vẫn không cách nào thỏa mãn nhu cầu của yếu tắc.

Trong lòng ta rùng mình, nguyên lai nhu cầu về ma pháp tinh thạch lại lớn như thế, mặc dù ta còn có không ít, nhưng vì hòa đàm dứt khoát không thể đem ra, nếu không, loài người một khi đắc thế, làm gì còn cần hòa đàm cùng Ma tộc nữa !

Vừa nói chúng ta vừa đi tới bên ngoài bộ chỉ huy, bước trên điếu kiều, binh lính chung quanh cung cẩn hô:

-Tham kiến Thiểm Vân đại nhân.

Trên người Thiểm Vân bất giác toát ra khí tức thống soái, "ân " một tiếng, mang theo chúng ta đi vào bộ chỉ huy.

Mặc dù đã có sự chuẩn bị trong lòng, nhưng đi vào trong bộ chỉ huy vẫn khiến ta kinh hãi, mỗi kiến trúc đều là hoàn toàn dụng hoa cương nham làm thành, tính phòng ngự cực cao, cơ hồ như thiên y vô phùng ( áo trời không vết ).

Thiểm Vân chỉ vào một căn nhà đá ở vị trí trung ương nói:

-Đó mới là bộ chỉ huy chính thức, có việc gì trọng yếu đều thương lượng ở đây. Phụ vương ở thạch thất bên kia nghỉ ngơi.

Chỗ thân vương nghỉ ngơi có tám tên lính bảo vệ, Thiểm Vân tiến lên trước hỏi:

-Phụ vương ta có ở đây không?"

Tên hộ vệ cầm đầu cung kính trả lời:

-Thân vương điện hạ đang ở bên trong, Lôi Vân đại nhân cũng vậy.

Chiến Hổ kinh hãi nói:

-Đại ca cũng ở đây sao, thật tốt quá. Chúng ta mau vào đi.

Nói xong, bèn vọt vào trước, bởi vì chúng ta đi cùng Thiểm Vân tới nên hộ vệ cũng không có ngăn trở cứ tự nhiên mà vào.

Thiểm Vân nói với ta:

-Đi, chúng ta cũng vào. Ngươi xem đại ca của ngươi đó, đã lớn như vậy mà vẫn như trẻ con ý.

Bố trí trong thạch thất rất đơn giản, chỉ có một cái giường lớn, một chiếc bàn cùng mấy cái ghế, trên tường treo một chiếc long thương. Vóc người Chiến Hổ đại ca cao lớn đã chắn tầm mắt của ta khiến ta không cách nào thấy được dung mạo của thân vương, nhưng ta có thể thấy một đại hán khôi ngô đang đứng bên cạnh hắn. Người này thân cao khoảng hai thước so với Chiến Hổ còn muốn dũng mãnh hơn vài phần, kiên khoan bối khoát, lưng hùm vai gấu, trên người mặc võ sĩ bào màu đen, eo đeo trường kiếm. Mày kiếm mắt hổ, tị trực khẩu phương, nhìn qua cực kỳ uy mãnh, ta thầm nghĩ người này ở chiến trường tuyệt đối là một viên hổ tướng. Không cần giới thiệu ta cũng có thể từ dung mạo mà nhận ra, hẳn đây là đại ca của Chiến Hổ - Lôi Vân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.