Tinh Nguyệt tỉnh dậy khỏi cơn mê, đầu óc thì quay cuồng mà thân thể lại đau nhức. Trời đổ cơn mưa tầm tã, nhưng dù thế nước có mạnh mẽ vẫn chẳng thể rửa trôi hết được đống huyết tinh bám dính trên mặt đường. 
Trên người Tinh Nguyệt vết thương chồng chất, máu chảy liên tục song cô lại chẳng mấy bận tâm. Âm thầm đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phán đoán ban đầu là có lẽ cô đã té xuống vực cùng với cái hộp sắt kỳ lạ đang bốc khói không ngừng này. Nguyên thân là bất ngờ gặp tai nạn? Hay là kẻ gian đã hãm hại nàng ấy? Tuy nhiên chẳng để Tinh Nguyệt suy nghĩ lâu, một giọng nói quen thuộc đã văng vẳng trong đầu cô, khiến Tinh Nguyệt khó chịu vô cùng. 
[ Tôi khuyến nghị cô nên mau chóng rời khỏi xe đi nếu không muốn bị chết cháy. ] Hệ thống giọng đều đều phát ngôn ra câu nói chấn động. 
Tinh Nguyệt cau mày. Cô nhẹ nhàng giật đứt sợi dây đang quấn trước ngực mình, vừa đạp cửa xe vừa phàn nàn với hệ thống: "Ta thật sự rất không thích việc ngươi sống trong tâm trí của ta." 
[ Ráng tập làm quen đi ký chủ của tôi. ] Hệ thống vẫn một bộ mặc kệ sự đời, [ Với cả cô có thể trò chuyện với tôi bằng suy nghĩ, không nhất thiết phải nói ra tiếng đâu. ] 
[ Như này ấy à? ] 
[ Đúng rồi, cô làm tốt lắm! ] 
Tinh Nguyệt: "................" Thế quái nào cô lại cảm thấy bản thân đang bị nghi ngờ về trí thông minh vậy nhỉ? 
Hệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3728043/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.