Chủ thành Thất Huyết Đồng, ánh trăng như cát chảy, trải dài trên khắp mọi nơi.
Hứa Thanh giẫm lên ánh trăng, một đường đi về phía trước.
Tuy bây giờ tu vi của hắn đã đến Ngưng Khí đại viên mãn, nhưng thương thế trong trận thi đấu này vẫn còn, cho nên Hứa Thanh vẫn cảnh giác như là lúc hắn mới vừa đến Thất Huyết Đồng vậy.
Nhất là hôm nay trên người của hắn lại còn có mệnh đăng, cái này khiến cho Hứa Thanh càng nâng cao đề phòng đến cực hạn, khi đi về phía trước thì tay phải của hắn nhìn như lắc lư theo tự nhiên, nhưng trên thực tế hễ là có động tĩnh hay chút gió thổi cỏ lay, hắn đều có thể lập tức lấy ra que sắt màu đen.
Đây là kinh nghiệm mà Hứa Thanh học được khi ở trong Thất Huyết Đồng, trong bông có kim mới là đạo sinh tồn, trừ phi là có mục đích khác, nếu không thì không thể vì thói quen mà lơ đãng hiển lộ mũi nhọn của mình ra bên ngoài được.
Mặt khác, trải qua những ngày ở Thất Huyết Đồng cũng khiến cho Hứa Thanh học được một phương pháp, càng cảnh giác thì thân thể lại càng phải buông lỏng.
Bởi vì hắn đã phát hiện, như lúc ban đầu hắn ở xóm nghèo cùng với doanh địa thập hoang giả, khi hắn ở trong trạng thái căng thẳng, thì nhìn hành vi của thân thể giống như lúc nào cũng có thể lập tức phát động công kích, nhưng trên thực tế vẫn sẽ có chỗ chậm chạp.
Phương pháp chân chính chính là phải để thân thể ở vào trạng thái buông lỏng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467887/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.