Theo lời Tam trưởng lão nói, Đinh Tiêu Hải đang đứng trong đám người lập tức ngẩng đầu, có thể thấy đạo bào tàn phá trên người của gã, rõ ràng bên trong đã bị thương nặng, miễn cưỡng dựa vào phi hành phù để bay ra bên ngoài.
- Đinh Tiêu Hải, ngươi đạt được vị trí thứ nhất của lần thi đấu này, ban thưởng thân phận đệ tử hạch tâm, được mặc áo bào tím, có quyền lên núi cư trú, nhưng mà động phủ rất đắt đỏ, cho nên ngươi phải tự mình đi mua!
Thanh âm của Tam trưởng lão không có một tia gợn sóng nào, tiếng nói như thiên lôi vang vọng bát phương. Cảm xúc của Đinh Tiêu Hải lại có chút kích động, chắp tay lên bầu trời, cúi đầu thật sâu.
- Đa tạ tông môn.
Tam trưởng lão cúi đầu nhìn Đinh Tiêu Hải, người đệ tử dưới núi đã đạt được vinh dự đệ nhất nhân trong lần thi đấu này, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng.
Lão tán thưởng là vì đệ tử đi phấn đấu cho vinh quang của tông môn, nhưng mà tán thưởng thì tán thưởng, lão cũng không có bất kỳ ý niệm muốn thi ân nào với đối phương ở trong đầu cả, hơn nữa đối phương cũng cảm tạ tông môn, không phải cảm tạ riêng mình.
Ở vào góc độ của tông môn, đệ tử như vậy rất tốt, vì thu được đệ nhất mà cố chấp vô cùng, toàn lực giết địch.
Nhưng ở vào góc độ cá nhân, lão cảm giác tính cách đối phương quá cố chấp, quá chú trọng thanh danh, vì thế thà rằng hi sinh cơ hội thu hoạch nhiều lợi ích hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467886/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.