Thời gian trôi qua.
Dưới ánh mặt trời, hai người ở trong một bóng râm, nam thanh tú, nữ xinh đẹp, tựa như một bức tranh tuyệt mỹ, duy chỉ có Trương Tam giống như một lão nông đứng ở bên cạnh là không hợp với cảnh tượng nơi này.
Trương Tam giờ phút này liền nghẹn họng nhìn trân trối, ngơ ngác nhìn hai người, sau một lúc lâu thở dài một tiếng trong lòng, thầm nghĩ lớn lên đẹp trai, thật sự là ưu thế quá lớn.
Đáy lòng cũng lại càng thêm hồi hộp một chút, nghĩ tới lần làm ăn trên biển này của mình sẽ không phải bay mất chứ, nhưng có thể tưởng tượng là Hứa Thanh vừa mới ra biển trở về, khả năng đại khái sẽ không ra biển lại, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn nhịn không được mở miệng.
- Vậy...
Hứa Thanh sư đệ, nếu không ngươi đưa Pháp Chu cho ta trước đi, ta tranh thủ đi luyện cho ngươi, ta thấy hai ngươi trong thời gian ngắn cũng không nói chuyện hết được.
Hứa Thanh nghe vậy chắp tay về phía Trương Tam, lấy phi chu đưa ra. Trương Tam theo bản năng giơ tay lên tiếp nhận bình nhỏ chứa phi chu, ánh mắt bỗng nhiên trợn to, ngơ ngác nhìn chiếc phi chu đơn bạc tàn tạ trong bình, sửng sốt một chút.
- Pháp Chu đâu? Đây chẳng phải là phi chu ta đặt ở bên trong khí cầu Pháp Chu của ngươi sao?
- Vỡ rồi.
Hứa Thanh bình tĩnh nói, sau đó quay đầu lại hỏi Cố Mộc Thanh về độc đạo. Trương Tam hít vào một hơi, nhìn lấy bình nhỏ trong tay, đáy lòng đã ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467816/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.