- Con mãng xà lớn thế này, thịt rất nhiều, có lẽ có thể đủ ăn nửa tháng, vả lại da rắn và xương rắn cũng có giá trị không nhỏ, cho nên...
Lôi đội tùy ý nói một câu.
- Tiền thuê nhà ta sẽ cho, không cần dùng cái này chống đỡ.
Bỗng nhiên Hứa Thanh mở miệng.
Thịt rắn là báo đáp màn thầu cùng túi ngủ trên đường, da rắn và xương rắn thì là báo đáp việc đối phương giúp mình che giấu lều vải của Tàn Ngưu.
Về phần đối phương mang mình rời khỏi phế tích, vào doanh địa này, thì đây là ân huệ, là ân tình.
Hứa Thanh cảm thấy việc dùng vật chất để triệt tiêu, có chút không ổn, cho nên ghi tạc trong lòng.
Lôi đội liếc mắt nhìn thật sâu Hứa Thanh, nhìn thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ nghiêm túc cùng với ý nghĩ ân oán rõ ràng, vì vậy nhẹ gật đầu, suy tư một chút, sau đó nói.
- Tiểu hài tử, chắc hẳn trên đường đi, ngươi cũng có rất nhiều suy đoán đối với ta đi.
Hứa Thanh không nói chuyện, nhưng cử động ăn nuốt hơi chậm một chút.
- Người khác đều gọi ta là Lôi đội, về phần tên, không trọng yếu, trong doanh địa này, không có ai dùng tên thật cả.
Lôi đội kẹp lên một khối hấp thịt rắn, đặt ở trong miệng chậm rãi nhấm nuốt.
- Sở dĩ có xưng hô thế này, là bởi vì ta ở trong doanh địa thập hoang giả này, có mấy cái bằng hữu có thể phó thác sinh tử.
- Chúng ta hợp thành tiểu đội của chính mình, tên tiểu đội có chút tục, gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467601/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.