Trong doanh địa của thập hoang giả, Lôi đội đi phía trước, Hứa Thanh theo phía sau, ánh mặt trời chói chang chiếu xuống đại địa, rơi trên người bọn họ.
Từ xa nhìn lại một cao một thấp, một già một trẻ, lại mơ hồ còn có một chút ý cảnh hòa hợp.
Hình như ở trong thế giới tàn khốc này, nét hòa hợp như vậy rất khó được.
Lại có lẽ là thi thể mãng xà trong tay Lôi đội có đủ uy hiếp, thế cho người qua đường chưa từng đi Đấu Thú Tràng sau khi thấy bọn họ, đại bộ phận đều không dám đến quấy rầy.
Hứa Thanh rất ưa thích loại cảm giác này, vô luận là chuẩn bị ăn con rắn, hay là ánh mặt trời quất vào mặt giờ phút này, đều làm hắn cảm thấy rất ấm áp.
Rất thoải mái, rất chờ mong.
Mà mỗi lần chú ý đến thi thể con rắn trong tay Lôi đội, nước bọt trong mồm hắn liền chảy ra không ngừng.
Hắn cũng thích ăn thịt rắn.
Nhà của Lôi đội, nằm ở khu giữa ở bên trong doanh địa.
Đối với nhà ở khu vực bên trong toàn là gạch ngói, khu bên ngoài là lều vải đơn giản, nhà khu vực ở giữa phần lớn kết cầu bằng đá mộc, vả lại là ba gian phòng nhỏ xếp đặt cùng một chỗ.
Mỗi một gian mặc dù cũng không phải rất lớn, nhưng so với nhà của Hứa Thanh ở xóm nghèo thì tốt hơn quá nhiều.
Nhất là chỗ ở của Lôi đội, còn có một cái tiểu viện, cái này càng khó được.
Giờ phút đẩy ra cửa trúc viện, dưới sự quan sát của Hứa Thanh, Lôi đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467600/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.