Còn về chuyện là ai trong hai người bọn họ bị trọng thương, thì khó mà nói.
Kể từ đó, sự kiêng kị dâng lên trong lòng bọn họ, việc này có hơi khó xử lý.
Bọn họ không thể bỏ mặc Hứa Thanh rời đi, cũng rất khó giữ lại hắn, có thể
giết lại không dễ giết, trái phải đều khó, đâm lao phải theo lao.
May thay, Đại La Thánh cấm bắt sống được sư huynh của đối phương …
Nhưng cho dù như vậy, đây cũng vẫn là một ván cờ nan giải.
Đáy lòng Thanh niên họ Phong nổi lên thâm độc, ánh mắt không chừng
chớp động.
Lan Dao bên cạnh hắn, quét mắt nhìn Hứa Thanh vài lần, rồi bỗng nhiên mở
miệng.
“Vị đạo hữu này, đánh đến bây giờ, ngươi cũng biết được thực lực hai người
chúng ta, bản lãnh của ngươi, chúng ta cũng nhìn thấy rồi, bây giờ Đại sư huynh
của ngươi ở trong tay chúng ta, mà chúng ta cũng quả thật không thể thả ngươi
rời đi.”
“So với việc cứ giằng co như vậy, không bằng… Ngươi cũng tới cùng tham
gia chuyện chúng ta toan tính.”
“Còn Đại sư huynh của ngươi, chuyện của chúng ta vừa kết thúc, thì sẽ trả
cho ngươi.”
Lời nói này của Lan Dao, ngữ tốc chậm rãi, âm thanh rất nhẹ, nhưng lại nói
lời kinh người, khiến cho thanh niên họ Phong và Hứa Thanh, đều thay đổi nét
mặt.
Thanh niên họ Phong gần như ngay lập tức mở miệng.
“Việc này không có khả năng.”
“Ồ? Hẳn là Phong đạo hữu có phương pháp khác tốt hơn, hay có tự tin có
thể đánh giết người trước mắt mà không tổn hao gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326257/chuong-2098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.