Những nơi đi qua, đại thế giới hình thành từ sợi hồn của Hứa Thanh lại đều
nổ vang, còn xuất hiện dấu hiệu tách rời dưới ánh bạc kia.
Thế giới tràn ra ánh xanh của Đội trưởng cũng là như thế.
Có thể thấy được uy thế của ánh sáng này kinh người đến mức nào.
“Ánh Sáng Thánh địa, tiểu sư đệ, chúng ta mau lui lại.”
Đồng tử Đội trưởng bỗng nhiên co rụt lại, hắn la lên thất thanh, nhanh
chóng rút lui.
Hứa Thanh nghe thấy bốn chữ này, cũng biến sắc. Dù hắn không biết được
đây là thế gì, nhưng sức nặng của hai chữ “Thánh địa” đương nhiên rất to lớn,
căn nguyên không nghi ngờ là vì hắn cảm thấy tiếng la thất thanh của Đội
trưởng không bình thường.
Dựa theo sự hiểu rõ của hắn đối với Đội trưởng, sẽ không như vậy mới phải.
Dù sao bọn họ còn có rất nhiều đòn sát thủ, quan trọng nhất là Đế thi.
“Đại sư huynh, chắc là có ý nghĩ...” Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nhưng
vẻ mặt bày ra bên ngoài lại là kinh hãi, rồi hắn cũng vội vàng chạy trốn.
“Thế mà biết Ánh Sáng Thánh địa, khá thú vị đấy.”
Thanh niên họ Phong hóa thành người bạc nghe vậy thì cười lạnh, thân thể
lập tức biến mất, lúc xuất hiện thình lình đã ở trước mặt Nhị Ngưu, trực tiếp
đánh một chưởng.
Ánh xanh bên ngoài thân thể Nhị Ngưu trực tiếp sụp đổ, thân thể hắn như bị
xóa đi, tiêu tan không thấy đâu nữa.
“Hửm?”
Đôi mắt thanh niên họ Phong sáng lên, hắn lập tức biến mất, nhưng lúc này
đây khi xuất hiện, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326252/chuong-2093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.