Tuy nhiên đối với hai người Hứa Thanh, bây giờ hắn đã vô cùng coi trọng.
Trước đó thân là tu sĩ Thánh địa, càng có tu vi Uẩn Thần, dù bởi vì giáng
lâm nơi đây bị phong ấn tu vi, chỉ có thể thể hiện ra lực lượng của nhị giới,
nhưng trong mắt hắn, tu sĩ Quy Hư, dù có chút đòn sát thủ, nhưng hắn vẫn nâng
tay có thể diệt như cũ.
Nhưng bây giờ, đương nhiên đã khác biệt.
Mà người mang ý nghĩ tương tự, đương nhiên còn có đồng bạn của hắn, cho
nên nữ tử tên Lan Dao kia, vừa rồi chỉ quan sát, vẫn chưa cùng xuất thủ.
Hiển nhiên lúc đó, trong lòng nàng cũng cho rằng ở loại phương diện này,
thanh niên họ Phong sẽ trấn áp dễ như trở bàn tay.
Cũng khó trách hai người này như vậy, nếu đối mặt cường giả Uẩn Thần của
Vọng Cổ, hai người bọn họ cũng sẽ không quá khinh thường, nhưng tu vi của
Hứa Thanh và Đội trưởng, nhìn thế nào đều có vẻ là Quy Hư tầng một.
Kể từ đó, tuy nói không khinh địch, nhưng cũng căn bản sẽ không quá coi
trọng.
Nhưng một cảnh phát sinh trước mắt, khiến tâm thần bọn họ đều nổi sóng
mãnh liệt.
“Ở trong đại lục Vọng Cổ, hai vị này nhất định không phải hạng đơn giản...
Cho dù đặt ở Thánh địa, cũng đều là thiên kiêu. Lan đạo hữu không phải chuyên
môn thích bóp chết thiên kiêu sao, không bằng đồng loạt ra tay đi.”
Ánh mắt thanh niên họ Phong chớp động, nhìn nhau cùng hai người Hứa
Thanh, bỗng nhiên truyền âm cho Lan Dao.
“Bọn họ là Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326251/chuong-2092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.