“Uế thứ nhất, thần hỏa bốc khói, thần hỏa vốn không khói, bốc khói tức là
chứa tạp chất, là không sạch sẽ.”
Giọng nói của Hứa Thanh như lệnh trói buộc, truyền ra từ trong miệng Minh
Phỉ, càn khôn như hợp nhất, trở thành âm thanh của đại đạo.
Lời này vừa được nói ra, toàn thân Viêm Huyền Tử chấn động, vô số tạp
chất bỗng nhiên xuất hiện trong thân thể, trở thành điểm đen đếm không hết, lan
tràn toàn thân toàn mặt.
Kịch biến bất thình lình, khiến thân thể nàng chấn động.
“Uế thứ hai, thần hồn nổi dục, thần hồn vốn không dục, nổi dục tức là còn
chứa trần tục, mất đi toàn tri.”
Lời nói của Hứa Thanh lạnh lẽo, tựa như tiếng trời, nét mặt Viêm Huyền Tử
đại biến, tất cả giác quan lập tức biến mất.
“Uế thứ ba, thần khu suy yếu, thần khu vốn không suy yếu, suy yếu tức là
có mục nát, không vĩnh hằng.”
Tất cả điểm đen đều hư thối, trong chớp mắt Viêm Huyền Tử đã người
không ra người quỷ không ra quỷ, huyết nhục bóc ra từ trên thân, xương cốt
đang mục nát.
“Uế thứ tư, điện thờ phủ bụi, điện thờ vốn không bụi, phủ bụi tức là mất đi
ánh sáng, đứt hương hỏa.”
Đạo cơ sụp đổ, miệng Viêm Huyền Tử phát ra tiếng kêu rên, tu vi rung
động.
“Uế thứ năm, thần tính có bẩn, thần tính vốn không bẩn, có bẩn tức là vô trí,
rớt vị cách.”
Lực lượng dập tắt linh hồn, diệt sạch dâng lên.
“Uế thứ sau, mệnh sinh Thần đứt đoạn, diệt Thần nguyên.”
Sát cơ bùng nổ trong mắt Hứa Thanh, âm thanh như tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326243/chuong-2084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.