“Mặt khác, làm báo đáp, tiểu hữu... Vào lúc cùng chết với Minh Phỉ, ta sẽ
lấy ra một mắt của Minh Phỉ, tặng cho ngươi.”
“Bí tàng của ngươi thiếu Thiên đạo, lại bao hàm niệm đặc thù, mắt Minh Phỉ
sinh ra từ oán, oán này đến từ tai kiếp ngoại thần, cho nên có thể xưng là căn
nguyên Oán Thần, có thể bổ sung cho ngươi.”
“Hơn nữa, đây cũng là cách duy nhất để ngươi rời khỏi nơi đây.”
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, từ chối cho ý kiến, hắn ngẩng đầu ngóng
nhìn sương mù trên trời.
Sương mù kia chứa độc, chảy qua thiên địa, thỉnh thoảng rơi xuống như thác
nước, cọ rửa mặt đất, xem toàn thể như mỏng manh, nhưng bởi vì phạm vi to
lớn, cũng cho người ta cảm giác che khuất bầu trời.
Mà lời nói đến từ tồn tại tự xưng là Thanh Mộc, Thiên đạo giới này, cũng
phù hợp đạo lý. Hứa Thanh hiểu rõ thần tàng thứ hai của mình, bởi vì là Độc
Cấm mà thành, cho nên ít có sinh linh nào trên vị cách, có thể biến thành Thiên
đạo của thần tàng này.
Dù sao bản chất của Độc Cấm, những năm này Hứa Thanh đã sớm hiểu
được, đó là nguyền rủa của Thần.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn mạo hiểm, đi vào vòng xoáy thứ bảy.
Mà nếu Minh Phỉ thật là oán khí sinh ra từ sinh linh bởi vì ngoại thần giáng
lâm diệt thế, loại oán khí đối với Thần linh này, ở một mức độ nào đó, quả thật
có thể phù hợp điều kiện thành Thiên đạo của thần tàng Độc Cấm.
Điểm này, từ dao động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326195/chuong-2036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.