Thế giới này màu xám, mặt đất như thế, bầu trời cũng như thế, nơi ánh mắt
nhìn đến đều là sương mù mỏng manh, không thấy sinh mệnh, chỉ có phế tích ở
nơi xa, mờ mịt trong sương mù.
Tâm thần Hứa Thanh ngưng tụ, ánh mắt quét qua xung quanh, đầu óc nhanh
chóng chuyển động.
Hắn hồi ức từng màn từ sau khi bước vào vòng xoáy thứ bảy, cho dù là hư
vô yên tĩnh lạnh lẽo kia, hay cây cùng thú tranh mệnh trên trời sao, lại hoặc là
thế giới hiện ra ở trước mặt hắn bây giờ đều khiến cho hắn có một loại cảm giác
không chân thật.
Duy chỉ có khát vọng của thần tàng thứ hai trong thân thể, dường như mới là
tồn tại chân thực duy nhất.
“Con thú khổng lồ kia chính là ngọn nguồn gây nên dao động của thần tàng
Độc Cấm… Còn mảnh lá cây đi đến trước kia…”
Hứa Thanh nheo lại mắt.
Không biết thế giới này là bên trong lá cây, hay là trạm tiếp theo của hành
trình vòng xoáy này.
Hồi lâu sau, Hứa Thanh thu hồi tâm thần, ngẩng đầu nhìn bầu trời màu xám,
lại cảm giác sương mù xung quanh.
Sương mù kia, là độc.
Thân thể Hứa Thanh lóe lên, bay đi về phương xa. Mấy ngày sau, trong
mảnh thiên địa bị sương độc bao phủ này, ở một vùng phế tích, bóng dáng Hứa
Thanh đứng trên một tháp nghiêng cao ngất.
“Đây là một thế giới khô héo, không có sinh mệnh, khả năng rất lớn chính là
phiến lá bay tới kia…”
“Nguyên nhân gây nên thế giới khô héo, là độc nơi này.”
“Trước kia, giới này hoặc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326194/chuong-2035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.