Bản thể của Hứa Thanh hiện ra trên đầm lầy. Ngay khi sương mù nhanh
chóng xâm nhập, Độc Cấm khuếch tán ra trên người Hứa Thanh.
Có vị cách cao hơn cả Thần nguyên của Xích Mẫu, Độc Cấm rõ ràng chèo
chống được lâu hơn một chút, nhưng theo thời gian trôi qua, theo Hứa Thanh
càng ngày càng lo lắng trong lòng, lượng Độc Cấm cũng vẫn trở nên yếu đi.
Dưới sự trấn áp của sương mù nồng đậm này, Độc Cấm... Ngủ say.
Cùng yên lặng, còn có bí tàng của Hứa Thanh.
Từng cái dập tắt.
Ngay khi một tia lửa cuối cùng của hoả lò trong bí tàng dập tắt, sương mù
màu xám bỗng nhiên tràn ra cảm giác tham lam mãnh liệt, giống như một con
hung ma từ đầu đến cuối đều lượn lờ xung quanh, phát hiện được cơ hội, bỗng
nhiên đánh tới Hứa Thanh.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một cái lư hương thanh đồng, xuất hiện trên
đỉnh đầu Hứa Thanh.
Màu sắc lư hương này tràn ngập cảm giác cổ xưa, tràn ra dao động kỳ dị,
bên trong có khói xanh chầm chậm dâng lên, cao chừng trăm trượng, lan ra ở
nơi cuối cùng, rồi rơi xuống như thác nước, hình thành từng vòng từng vòng
khói, bao phủ Hứa Thanh vào bên trong, ngăn cản sương mù xám xâm nhập.
Chính là bảo vật của vị tộc Bạch Trạch tên là Thiên Linh Tử bị Hứa Thanh
chém giết trên cấm sơn dự định thứ chín tại cấm khu ngày đó.
Vật này, lúc ấy ở trong tay Thiên Linh Tử từng đối kháng với Độc Cấm của
Hứa Thanh, làm Thiên Linh Tử thành công đạp lên núi thứ chín.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326131/chuong-1972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.