“Người này, quả xác được tính là thiên kiêu đệ nhất Nhân tộc đương đại.”
“Thế nhưng, cuối cùng lại thành quá khứ.”
Tịch Đông Tử thu hồi ánh mắt, hất tay áo lên, lập tức một huyết ảnh mơ hồ
xuất hiện bên cạnh hắn, hơi khom người trước Tịch Đông Tử.
“Ngươi đi báo cho Minh Nam vương, Hứa Thanh đã vẫn lạc.”
Tịch Đông Tử nhàn nhạt mở miệng, quay người bước đi, đi đến không
trung, biến mất giữa thiên địa.
Dưới cái nhìn của hắn, khi Hứa Thanh tiến vào tuyệt địa Cửu Lê, thời gian
diệt vong đã không quan trọng, nhiễm phải sương mù xám, đã định trước không
cách nào rời đi.
Hứa Thanh... Cũng phát hiện được điểm này! Giờ phút này, hắn ở trong Cửu Lê cấm này, toàn thân trên dưới tràn đầy
sương mù màu xám, sắc mặt rất âm trầm.
Trong nháy mắt hắn tiến vào nơi này, sương mù xám nơi đây giống như có
sinh mệnh, ẩn chứa sự tham lam và khát vọng, nháy mắt bao phủ hắn, muốn
đồng hóa hắn.
Nhưng sương mù xám này không phải dị chất, mà là một loại vật không
biết.
Trong khoảnh khắc tiếp xúc sương mù màu xám này, Thần nguyên màu tím
trong thân thể Hứa Thanh xuất hiện bị cảm giác áp chế. Tất cả sợi hồn lại cũng
đều uể oải, từ từ mất đi hoạt tính.
Cứ như thể, Cửu Lê cấm này tràn ngập lòng thù địch đối với Thần linh, cho
nên hết thảy liên quan đến Thần linh đều bị nó bài xích.
Thế là hình thái thần linh của Hứa Thanh bắt đầu thoái hóa, trong thời gian
thật ngắn đã bắt đầu bất ổn.
“Thần nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326130/chuong-1971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.