Hai người đều tự bị phong ấn trong phong cấm của đối phương.
Trong hạt châu ba màu, khoảnh khắc lồng ánh sáng khép lại, Hứa Thanh đã
bước vào một không gian kỳ dị. Thứ ánh vào trước mắt hắn đầu tiên là màu đen.
Màu đen như bóng đêm vô biên vô hạn, hình thành phong ấn.
Sau khi phá vỡ, sẽ xuất hiện màu sắc thứ hai.
Đen trắng đỏ, mỗi một màu sắc đều đại biểu cho một loại phong ấn.
Còn nếu ba màu đều tan vỡ, như vậy thứ xuất hiện chính là phong cấm dung
hợp ba màu, phong ấn hình thành nên càng kinh khủng hơn, mà mỗi một lần ba
màu chồng lên đều cường hãn hơn một lần trước.
Sau khi không ngừng chồng lên, lực lượng phong ấn đương nhiên kinh
người.
Còn Thác Thạch Sơn, điều hắn phải đối mặt chính là vận rủi và lãng quên,
còn có tất cả phạm nhân và ngón tay Thần Linh. Đối với hắn, việc này khá mới
lạ, đồng thời hắn cũng cảm nhận được sự phi phàm trong đó.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, một nén hương trôi qua, hai người bọn họ
đều chưa thoát vây.
Tiếng nổ vang rầu rĩ vọng lại từ bên trong mỗi phong cấm.
Cho đến nửa canh giờ… Một canh giờ…
Những tôi tớ của Thác Thạch Sơn đều lộ ra nét mặt ngoài ý muốn. Đội
trưởng cũng giống như thế, hắn hiểu rõ Hứa Thanh, cho nên cũng dâng lên một
chút suy đoán đối với phong cấm có thể vây khốn Hứa Thanh lâu như thế.
Cuối cùng, khi canh giờ thứ ba đến, Đội trưởng chấn động, những tôi tớ kia
của Thác Thạch Sơn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326096/chuong-1937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.