Bóng dáng Tử Huyền trong ánh nắng này, mặt như phù dung, trong mắt
chứa nước mùa thu, môi như điểm son, nhàn tĩnh như kiều hoa soi trong nước.
Nàng mặc một bộ váy tím trên thân, tư thái mềm mại nhẹ nhàng, tựa như tiên tử
hạ phàm, lại như một đóa Tử La Lan nở rộ.
Mày đen nhạt như núi xa, mắt long lanh như nước mùa tha.
“Một đêm này, ngươi đi nơi nào, sao trên thân nhiễm một chút bụi bặm năm
tháng, còn có một chút mùi thơm của phấn hoa?”
Tử Huyền như cười như không, đôi mắt đẹp quét qua trên người Hứa
Thanh.
Hứa Thanh vừa muốn mở miệng, Đội trưởng cách đó không xa nghe lời nói
như thế, đôi mắt chớp chớp, vội vàng hô to một tiếng.
“Tiểu sư đệ mau tới đây, ta có đại sự muốn nói cho ngươi, đại sự rất lớn!”
Giữa lúc nói, hắn phi tốc tiến lên. Không đợi Hứa Thanh nói chuyện, hắn đã
bắt được cánh tay Hứa Thanh, lôi kéo đi, đồng thời cấp tốc mở miệng với Tử
Huyền.
“Thượng Tiên đệ muội, hai ngươi còn nhiều thời gian, không vội ôn chuyện,
ta trở về một chuyến không dễ dàng, nói đại sự cùng Tiểu A Thanh trước đã.”
Nói rồi, hắn giữ chặt Hứa Thanh, mau chóng rời đi.
Hứa Thanh hơi bất đắc dĩ, bị Đội trưởng kéo cánh tay rời đi. Cho tới khi đến
trong một mật thất, Đội trưởng bấm niệm pháp quyết, phong bế bốn phía, lúc
này mới nhìn Hứa Thanh, vẻ mặt như thể muốn tranh công.
“Thế nào, Tiểu A Thanh, Đại sư huynh của ngươi phản ứng nhanh chứ. Ta
nói với ngươi, ngươi vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326032/chuong-1873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.