Hứa Thanh bắt được, cũng không nhìn thêm chút nào, cũng không cho hồn
này bất cứ cơ hội truyền ra ý thức gì, năm ngón tay đã dùng sức, bóp thêm lần
nữa.
Ầm một tiếng, hình cầu do trăm vạn sợi hồn áp súc mà thành, điên cuồng
cắn nuốt hồn thời gian bị bao phủ ở bên trong.
Tiểu Ảnh nóng vội, nhanh chóng gia nhập, cuối cùng cắn mấy ngụm. Nó có
lòng muốn ăn tiếp, nhưng tốc độ ăn của nó hiển nhiên không bằng sợi hồn.
Trong chớp mắt, hồn thời gian này đã triệt triệt để để tan thành mây khói,
không còn tồn tại.
Mà chất bổ dưỡng hình thành từ lực ẩn chứa bên trong nó cũng rất kinh
người, Hứa Thanh rõ ràng cảm nhận được sợi hồn của mình đang phân tách,
cũng xuất hiện lột xác dưới sự ảnh hưởng của hồn nguyên chất kia.
Một trăm bốn mươi vạn, một trăm sáu mươi vạn, một trăm tám mươi vạn…
Trong chớp mắt tiếp theo, theo quả cầu chứa hồn nổ tung, hai trăm vạn sợi hồn,
che trời lấp đất, nhìn thấy mà giật mình.
Mà Hứa Thanh đứng dưới hai trăm vạn sợi hồn, tóc dài phất phới, tay áo
bồng bềnh, như thần như ma, khí thôn sơn hà.
Bạch Tiêu Trác, hình thần câu diệt! Nhân Hoàng nhìn Hứa Thanh một chút, rồi hình chiếu hoàng cung hoàn
toàn tiêu tan.
Cùng lúc đó, trong Trích Tinh lâu Hoàng Đô, Quốc sư ngóng nhìn Thái Học,
nhắm nghiền hai mắt.
Hỗn loạn Thái Học, đã kết thúc như vậy.
Khuôn mặt Đại Đế trên Cổ Hoàng tinh chậm rãi chìm xuống, biến mất
không thấy gì nữa. Pho tượng Đại Đế cũng chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326018/chuong-1859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.