Dường như không muốn tro bụi bẩn thỉu này nhiễm lên người mình, thời
khắc Nhân Hoàng thu hồi ngón tay, hơi vung lên tay áo.
Cuốn tan những bụi bặm đã dần dần không nhìn thấy phía trước hắn ra tứ
phương, hoàn toàn không có tung tích.
Trên bầu trời, trong khe hở đến từ Thần vực, truyền ra một tiếng thở dài cổ
xưa, mà vết tích trên bầu trời bắt đầu biến mất. Hết thảy, dường như đã kết thúc.
Bạch Tiêu Trác, vị nguyên quận thủ quận Phong Hải đã đi theo Tử Thanh
Thái Tử từ thời đại Tử Thanh thượng quốc, lịch sử của hắn đã chôn vùi trong
năm tháng, bây giờ, nhân sinh của hắn phảng phất cũng trở về số mệnh.
Từ đầu đến cuối, Tử Thanh Thái Tử đều chưa từng xuất hiện.
Trên bầu trời bên ngoài, không còn u ám, ánh nắng chiều chiếu xuống, phủ
một lớp hoàng kim lên toàn bộ Đô thành.
Gương mặt Đại Đế trên Cổ Hoàng tinh, nhìn Thái Học một chút, ánh mắt
thâm thúy, chỉ là không biết hắn đang nhìn Nhân Hoàng, hay là Hứa Thanh, lại
hoặc là… Tồn tại không ai phát hiện ra trong khe hở Thần vực và bên ngoài khe
hở kia.
Đáy lòng Hứa Thanh cũng gợn sóng. Nhìn khe hở trên bầu trời, hắn nghĩ tới
từng màn ở quận Phong Hải, trước khi hắn đến Hoàng Đô, chưa từng ngờ tới sẽ
trông thấy Bạch Tiêu Trác và Tử Thanh ở đây.
“Bạch Tiêu Trác, là kẻ thứ nhất.”
“Quạ đen, là kẻ thứ hai!”
Hứa Thanh thì thào dưới đáy lòng.
Mà giờ khắc này, học sinh Thái Học, tâm tình từng người còn đang kích
động, khó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326017/chuong-1858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.