Đại Đế chậm rãi mở mắt ra, lộ ra tang thương vạn cổ, càng có âm thanh ken
két vang vọng, Đại Đế chậm rãi chuyển động đầu, cuối cùng nhìn về phía Thái
Học.
Một âm thanh trầm thấp vượt xa thiên lôi thản nhiên vang ra vào thời khắc
này.
“Huyền kiếm thanh thiên thượng, nhữ động dĩ thí.”
(Treo kiếm trên trời xanh, ngươi động thử)
Giọng nói của Đại Đế vang lên, như lôi đình vạn quân càn quét toàn bộ bầu
trời., chấn động tâm phách người ta, phảng phất thiên địa đều đang cộng minh.
Âm thanh này vượt xa hết thảy pháp chỉ, vượt xa hết thảy thần thông, vượt
xa hết thảy ý chí.
Đó là lời của Đại Đế, đại biểu cho truyền thừa Nhân tộc, đại biểu cho văn
minh của Nhân tộc, cũng đại biểu cho ý thức của Nhân tộc.
Âm nó bá đạo, lời nó kinh trời.
Hoàng Đô lập tức run rẩy, như có gió bão quét ngang bát phương, tất cả
công trình kiến trúc đều bị chấn động đến lay động kịch liệt, khiến người ta
không khỏi kinh hồn táng đảm.
Lúc truyền vào trong Thái Học, âm thanh này xẹt qua chân trời mảnh không
gian này, như hồng chung Đại Lữ, vang tận mây xanh. Tất cả học sinh sinh lòng
kính sợ, không khỏi cúng bái về phương hướng pho tượng Đại Đế.
Bái kiến Đại Đế duy nhất của Nhân tộc trên đại lục Vọng Cổ sau khi Huyền
U Cổ Hoàng rời đi.
Bái kiến vị Chấp Kiếm Đại Đế bảo vệ Nhân tộc đến nay, dù bản thể đã chết
trận vẫn để lại phân thân tiếp tục chiến đấu vì Nhân tộc như cũ! Giờ khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326012/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.