“Tiên tu, hoàn toàn khác biệt, bọn họ cũng đang dùng lực lượng của thiên
địa này, nhưng phương pháp khác biệt với thần tu, bọn họ mượn nhờ quy tắc và
pháp tắc làm sợi tơ, để dẫn động lực lượng thiên địa.”
“Giống như... Đang nô dịch thiên địa!”
“Bằng Thiên đạo?”
Mắt Hứa Thanh lộ ra tia sáng kỳ dị, ý nghĩ trong đầu không ngừng. Trong
một trận chiến này, hắn nhìn thấy quá nhiều điều có thể suy nghĩ sâu xa.
“Thiên đạo vừa xuất hiện, như trói buộc thiên địa, vạch ra giới hạn cho Thần
linh!”
Nội tâm Hứa Thanh chấn động, hắn không biết suy đoán của mình có đúng
hay không.
Nhưng nhìn từ phán đoán của hắn bây giờ, điều này là phù hợp logic.
Nếu thật là như vậy, cũng giải thích vì sao đám cổ tiên nhân khi ban sơ kia,
bọn họ lại muốn dựng lên Thiên đạo thuộc về tu sĩ sau khi chinh phục đại lục
Vọng Cổ.
Thiên đạo, là vì làm tu sĩ hậu bối tu hành tốt hơn.
Điều này cũng giải thích nguyên nhân tại sao trong hệ thống công pháp của
tu sĩ, phải uẩn dưỡng ra Thiên đạo vào thời điểm Linh Tàng.
“Thời thời khắc khắc bổ sung Thiên đạo, là có thể luôn nắm giữ mảnh thế
giới này trong tay tu sĩ!”
“Nếu đúng như ta suy đoán, như vậy, đây là một cái bẫy động trời trước nay
chưa từng có, hòa tan thủ đoạn khống chế thế giới vào trong hệ thống tu hành
của tu sĩ.”
“Thủ đoạn như thế, khí phách và tầm nhìn như thế...”
Hứa Thanh hít vào một hơi, sinh ra kính nể đối với đám cổ tiên lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326011/chuong-1852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.